Kinh Hồng và Chu Sưởng tách nhau ra suốt cả buổi sáng sau khi chào tạm biệt, Chu Sưởng tham gia phiên song song về điện toán đám mây còn Kinh Hồng lại tham gia phiên khác.
Bọn họ gặp lại nhau khi ăn trưa tại nhà hàng trong khách sạn.
Lần này cả hai đều dẫn theo vài cấp dưới và ngồi vào bàn của mình, bọn họ chỉ liếc nhìn nhau từ xa và không ai chào hỏi ai.
Buổi trưa khách sạn phục vụ đồ ăn Tây, Chu Sưởng nhận ra ánh mắt của hắn luôn vô thức bay về phía bàn của Kinh Hồng khi ăn cơm.
Trong khách sạn rất nóng, Kinh Hồng không mặc áo vest mà vẫn mặc chiếc áo sơ mi cao cấp màu xanh nhạt buổi sáng, anh vừa cắt thịt bò trên đĩa vừa nói chuyện với những người khác. Có vẻ như các quản lý cấp cao trên bàn ăn nói chuyện rất giỏi, có nữ có nam và nói toàn những lời hay ý đẹp, tiếng cười thường xuyên vang lên từ bàn ăn này, Kinh Hồng thì hoặc là nhìn mọi người cười hoặc tiếp tục cắt thịt bò, khóe môi anh vẫn đong đầy ý cười, đôi khi còn đáp lại vài câu.
Chu Sưởng nhớ lại dáng vẻ khách sáo xa cách, cứ mở miệng là "giám đốc Chu" của Kinh Hồng mỗi khi thấy mình, hắn chợt cảm thấy không vui.
Nhìn được một lúc, cuối cùng Chu Sưởng cũng dời ánh nhìn, hắn ăn hết chỗ sò điệp chiên còn sót lại trên đĩa rồi ném dao dĩa đi, thậm chí dao dĩa rơi xuống đĩa còn phát ra âm thanh "loảng xoảng".
Quản lý cấp cao của Thanh Huy ngồi quanh bàn khiếp vía. Bọn họ muốn hỏi nhưng lại không dám hỏi.
"Tôi về trước đây." Chu Sưởng lau miệng bằng khăn ăn trên bàn rồi đứng dậy. Hắn đứng ở phía xa, vóc người cao ráo lại ưu tú vượt trội, nhìn hắn cực kỳ nổi bật.
Chu Sưởng nhìn về phía bàn của Kinh Hồng vài giây, hắn chờ một lát nhưng Kinh Hồng lại hoàn toàn không chú ý đến mình, thậm chí còn không thèm liếc sang lấy một lần mà chỉ lo tán gẫu với người của Oceanwide. Một nữ quản lý cấp cao đang nói gì đó có vẻ như rất thú vị, Kinh Hồng nghe rất tập trung, khóe môi treo nụ cười, đôi khi anh sẽ nhấp một ngụm trà, ngón tay thon dài mảnh khảnh.
Chu Sưởng đứng vài giây đồng hồ thì cảm thấy chán chết, hắn quay người bỏ đi.
Sau lưng hắn, Kinh Hồng hờ hững liếc về hướng bóng lưng của Chu Sưởng, anh nhìn chừng vài giây cho đến khi Chu Sưởng biến mất ngoài cửa.
Chiều nay sẽ là lễ ký kết tập trung của Smart Expo. Oceanwide đã ký một số dự án với Nam Phi, Nga, Argentina, Ấn Độ và các nước khác, Thanh Huy cũng tương tự. Ngoài ra Hành Viễn, Vị Lai cùng rất nhiều công ty và startup vừa và lớn cũng tham gia ký kết tập trung, trong số đó có một vài công ty startup còn từng được Oceanwide đầu tư, ví dụ như công ty cung cấp các sản phẩm điện toán biên thông minh cho xe tự lái.
Trước ống kính, Kinh Hồng ngồi thẳng lưng, bộ comple thẳng thớm với màu sắc phù hợp. Staff của sự kiện chuyển tài liệu tới, Kinh Hồng nhìn một lần cuối rồi lướt vài nét bút ký tên.
Ánh đèn flash chớp lên liên tục.
Kinh Hồng ký hợp đồng xong, staff nhận tập tài liệu rồi lại chuyển tập tiếp theo lên.
***
Kinh Hồng trở về trụ sở Bắc Kinh sau khi tham dự lễ ký kết tập trung.
Ngay khi trở lại Bắc Kinh, Kinh Hồng đã lập tức giải quyết hết những phần việc bị trì hoãn trong thời gian tham gia Smart Expo và thúc đẩy một số cải cách trong tập đoàn.
Ví dụ như trong cuộc họp nội bộ công ty hôm sau, slide Powerpoint không còn là tệp thuyết trình duy nhất được cho phép sử dụng nữa. Nói cách khác, người thuyết trình có thể dùng Word trong các cuộc họp nội bộ của công ty.
Trong email gửi hàng loạt, Kinh Hồng nói đối với hầu hết các Design Doc*, văn bản Word và đồ họa đơn giản như hình chữ nhật và mũi tên được cung cấp sẵn trong Word là đủ để diễn giả thuyết trình và mọi người đều có thể hiểu được.
*Design Doc là loại document viết ra để giải thích các điểm quan trọng của thiết kế software khi kĩ sư chuẩn bị cho việc phát triển, bao gồm: làm gì (What), làm để làm gì (Why), làm như thế nào (How). Điều quan trọng ở đây là cần viết ra các điểm quan trọng và chỉ vậy thôi chứ không viết chi tiết hơn.
Thực ra Kinh Hồng cũng không mong nhân viên quá tập trung vào hình thức, lãng phí thời gian quý báu vào "thiết kế Powerpoint". Hiện tại sự xuất hiện của Powerpoint tại các công ty lớn ngày càng nhiều, nhưng thực tế thì không cần phải quá đẹp hay quá tinh tế, thời gian đó chẳng thà nhân viên dành ra mà nghỉ ngơi và ở bên người nhà của mình.
Chủ ý này đã nhận được sự hưởng ứng nhiệt tình từ các nhân viên của Oceanwide.
Hoặc ví dụ như Nhóm phát triển doanh nghiệp đã thành lập một nhóm tư vấn khởi nghiệp mới để khuyến khích nhân viên của công ty muốn khởi nghiệp thảo luận với công ty trước, nếu business plan đủ tốt thì thậm chí người đó có thể giành được khoản đầu tư thiên thần từ Oceanwide. Vì để cho công nhân viên chức cảm thấy an toàn, Oceanwide đồng ý ghi âm lại toàn bộ quá trình tư vấn.
Kinh Hồng hi vọng những biện pháp này có thể mang lại kết quả tốt, nhưng Oceanwide quá lớn, chỉ tính nhân viên chính thức đã lên tới hàng trăm nghìn người, có quá nhiều yếu tố nên có rất nhiều chuyện dù có là Kinh Hồng cũng không thể tác động được, anh tin rằng Thanh Huy cũng tương tự.
Kỳ lạ là trong thời gian gần đây, mỗi khi Kinh Hồng không hoàn thành được việc gì thì anh sẽ đều nghĩ nếu là Chu Sưởng thì liệu có làm được không? Thậm chí là dù Kinh Hồng đã thành công làm được một việc, anh cũng vẫn sẽ nghĩ nếu là Chu Sưởng thì liệu có thể làm tốt hơn không?
Liên tục suy đoán và liên tục so sánh, dù không có kết quả nhưng cũng có cái thú riêng.
***
Từng ngày từng ngày cứ trôi, chẳng mấy chốc đã là một tháng kể từ khi quay về Bắc Kinh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!