Chương 24: Đêm ảo mộng

Dịch: Ba Khúc Gỗ

Biên tập: Thư Ngố

________________________

Sau khi nhận được tin nhắn của Tạ Bành Việt, Thang Chi Niệm gọi điện thoại cho Chu Hiểu Dao.

Khi Chu Hiểu Dao biết được Tạ Bành Việt cũng đi sân khấu tương tác, giọng cô ấy cao lên rõ rệt: "Có thật không? Đàn anh Kelsen cũng muốn đi?"

Thang Chi Niệm nói: "Thật đó. Nhưng đám người Diệp Khai Sướng, Cận Vu Thân cũng có đi... Thế này có làm phiền cậu quá không?"

Chu Hiểu Dao nói: "Không phiền đâu!"

Chỉ là không ngờ rằng Zak cũng sẽ đi.

Khi Chu Hiểu Dao hẹn với Thang Chi Niệm, cô ấy cũng hẹn thêm một người bạn khác nữa. Càng nhiều người thì càng náo nhiệt.

Thang Chi Niệm đồng thời cũng đề cập đến vụ cắm trại với Chu Hiểu Dao, Chu Hiểu Dao vừa nghe nói Tạ Bành Việt cũng tham gia, cô ấy lập tức đăng ký.

Chu Hiểu Dao: "Vậy ban ngày chúng ta đi sân khấu tương tác, ăn cơm xong rồi đi cắm trại luôn, quá tuyệt!"

"Diệp Khai Sướng nói, địa điểm cắm trại có thể tự phục vụ đồ nướng, không cần tìm nơi khác ăn."

"Đúng là Wilx có khác!"

Chu Hiểu Dao mấy ngày nay ở nhà cũng chỉ cắm đầu vào học, mẹ cô ấy đã sắp xếp lịch học chi tiết trong kỳ nghỉ cho con gái. Mỗi ngày cô ấy phải thức dậy lúc bảy giờ, ăn sáng xong là bắt đầu học, nghỉ trưa một giờ, sau đó tiếp tục học đến năm giờ chiều.

Mẹ cô ấy nói cho dù nghỉ lễ ở nhà thì cũng không được buông thả việc học. Chu Hiểu Dao không than vãn gì về điều này, từ nhỏ cô ấy đã luôn như vậy, khi mới lên ba, mẹ đã sắp xếp các lớp dạy kèm cho cô ấy. Học tiếng Anh là ưu tiên hàng đầu, ngoài ra mỗi ngày còn phải cần dành nhiều thời gian luyện piano.

Công sức gần nửa cuộc đời của mẹ Chu Hiểu Dao đều dành hết cho con gái.

Từ khi Chu Hiểu Dao chào đời, ban đầu bố mẹ cô cùng nhau khởi nghiệp kinh doanh, nhưng do không thể cân bằng giữa công việc và gia đình nên cuối cùng mẹ cô chọn ở nhà và đảm nhận trách nhiệm chăm sóc Chu Hiểu Dao.

Lúc còn nhỏ Chu Hiểu Dao cũng lâm vào cảnh khốn cùng, tại sao bản thân lại phải học nhiều thứ như vậy? Trong khi những người khác đang chơi thì cô ấy phải về nhà luyện piano.

Cô ấy không phải là đứa trẻ có năng khiếu nên chỉ có thể chăm chỉ luyện tập nhiều lần. Cô ấy thường xuyên khóc, sau khi khóc xong vẫn phải tiếp tục tập luyện.

Mẹ Chu Hiểu Dao nói với cô ấy rằng họ không giống với những người khác. Những người khác ngay khi sinh ra đã ở vạch đích, nhưng họ thì không phải, họ phải chạy hết sức mới có thể đuổi kịp người khác.

Cách đây vài năm, bố của Chu Hiểu Dao may mắn, may được bộ quần áo thu hút sự chú ý của một blogger có hàng chục triệu người hâm mộ nên hai bên đã hợp tác với nhau.

Từ đó, gia đình của Chu Hiểu Dao bắt đầu thăng tiến nhanh chóng, nhờ vào sự hợp tác với những người nổi tiếng trên mạng nên đã trở thành "nhà giàu mới nổi" qua miệng đời.

Điều nuối tiếc lớn nhất trong đời mẹ cô ấy là không thể thực hiện được ước mơ trở thành họa sĩ. Bà luôn thích vẽ tranh, tuy nhiên, muốn bánh mì hay ước mơ, đây cũng là hai vấn đề nan giải.

Dù không thể vẽ tranh nhưng mẹ cô ấy vẫn tham gia thiết kế thời trang, vừa chăm sóc Chu Hiểu Dao vừa là chỗ dựa cho bố cô ấy.

Bộ đồ thu hút sự chú ý của người nổi tiếng trên mạng là do mẹ cô ấy thiết kế.

Chu Hiểu Dao thường tự hỏi, nếu không có mình thì liệu mẹ có thể trở thành một nhà thiết kế tài ba không?

Mẹ Chu Hiểu Dao nói với cô ấy rằng làm bất kỳ việc gì cũng là thiên thời địa lợi nhân hòa.

Một số người được gọi là tài năng có thể cả đời cũng không thành công, cho đến sau khi qua đời mới được người ta biết đến. Và một số người chỉ cần ra ngoài mua đại một tờ vé số, hôm sau cũng trúng giải độc đắc năm triệu.

Hoàn cảnh của mọi người đều không giống nhau.

Điều mà chúng ta có thể làm bây giờ chính là cố gắng hết sức để bản thân không phải hối tiếc trong tương lai. Chỉ cần chuẩn bị đầy đủ, cơ hội sẽ đến vào một lúc nào đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!