Dịch: Ba Khúc Gỗ
Biên tập: Thư Ngố
___________________________
Thang Chi Niệm nhìn thấy cảnh này chỉ đơn thuần là sự tình cờ.
Có lúc không thể không thừa nhận, thực tế luôn huyền ảo hơn.
Cuối tuần cận kề lễ Giáng sinh, Thang Chi Niệm và Chu Hiểu Dao hẹn nhau đi đạp xe ở ngoại ô.
Thời tiết ấm áp, ánh nắng chói chang, họ mang theo sách vở và một ít đồ ăn trong ba lô rồi định ra bãi cỏ gần đó tắm nắng, sẵn tiện pha trà bên bếp lửa.
Chu Hiểu Dao biết một nơi rất hay, nghe nói là khu vườn sau nhà của người giàu ở thành phố Hằng Dự. Vì giá nhà ở khu vực lân cận này rất cao nên cơ sở vật chất hỗ trợ môi trường xung quanh đương nhiên là hàng đầu.
Thang Chi Niệm và Chu Hiểu Dao khởi hành vào buổi chiều, mất gần một tiếng đạp xe, đến nơi tầm một giờ hơn.
Khi mùa đông gặp nắng ấm, trên bãi cỏ cũng đã có vài người, có lẽ là những người dân sống gần đó.
Môi trường thực sự tốt, gần hồ nhân tạo, nước trong lấp lánh. Trên bãi cỏ không có nhiều người, chỉ lác đác vài người, nhìn qua cũng không lạnh lẽo lắm. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua những cành liễu ven đường, ở miền Nam, ngay cả trong mùa đông lạnh giá, thoạt nhìn vẫn xanh tươi. Nắng đẹp quá, ấm áp rọi xuống cơ thể, nóng hừng hực. Cách đó không xa, có người đang dắt một đứa trẻ tập đi, dù có ngã trên bãi cỏ cũng không sợ đau.
Tìm một nơi thoáng đãng trải tấm thảm dã ngoại không thấm nước có nền hoa li ti.
Thang Chi Niệm trải những thứ mình mang theo lên tấm thảm, lấy dụng cụ pha trà ra, bắt đầu nhóm lửa đốt than.
Chu Hiểu Dao ở bên cạnh nhìn thấy lạ lẫm, lấy khoai lang đã rửa sạch cùng những thứ khác ra, đặt lên dụng cụ nướng bánh, sau đó lấy điện thoại ra bật chế độ chụp ảnh.
"Thang Thang, cậu đỉnh quá à!" Chu Hiểu Dao đúng là một cao thủ nịnh hót, giá trị tình cảm luôn đạt chuẩn.
Thang Chi Niệm được khen lòng lâng lâng, giống như một con trâu chăm chỉ làm việc xoay vòng tại chỗ, vừa nấu trà vừa pha trà sữa, bản thân cô không vội uống, sẵn sàng thỏa mãn Chu Hiểu Dao trước.
"Trà sữa ngon quá!" Hai mắt Chu Hiểu Dao sáng ngời, "Tay nghề của cậu đủ để mở quán trà sữa rồi đó!"
"Làm gì khoa trương đến vậy." Miệng thì khiêm tốn nói không quan tâm, nhưng bông hoa hướng dương nhỏ bé trong lòng lại đang quay vòng tròn.
Cách pha trà sữa thực ra rất đơn giản. Lọc nước trà lài đã pha để loại bỏ bã trà, sau đó đổ sữa đun sôi vào, thêm đường tùy thích.
Chu Hiểu Dao chụp ảnh trà sữa đăng lên khoảnh khắc WeChat với chú thích: Thang Thang rất giỏi!
Cái đuôi vô hình sau lưng Thang Chi Niệm gần như vươn tới tận trời rồi.
Không lâu sau, Tạ Bành Việt gọi điện hỏi Thang Chi Niệm đang ở đâu: "Sao ra ngoài chơi cũng không rủ anh trai? Không có lương tâm."
Anh nhìn thấy bài đăng của Chu Hiểu Dao trên Khoảnh khắc liền bấm like rồi gọi ngay cho em gái mình. Nhìn đi, vẫn là người anh này làm đúng chức vụ, luôn quan tâm đến nhất cử nhất động của em gái mình.
Thang Chi Niệm quá vô tội, đây là cuộc hẹn mới sáng nay của cô với Chu Hiểu Dao mà: "Vậy anh muốn đến không? Em gửi định vị cho anh."
Tạ Bành Việt nói: "Thôi bỏ đi, không làm phiền hai em."
Chu Hiểu Dao bên cạnh, vẻ mặt mong chờ thoáng chốc chuyển thành thất vọng.
Thấy vậy, Thang Chi Niệm vội hóa thân thành Thần tình yêu Cupid mời Tạ Bành Việt: "Đến đi, em sẽ đãi anh trà sữa do chính tay em tự pha, ngon lắm."
Tạ Bành Việt nói: "Lần sau đi, anh phải đi tìm Zak, tên nhóc đó thời gian này có hơi quá đáng rồi."
Đã như vậy, Thang Chi Niệm cũng không tiện mời bằng được nữa.
Chu Hiểu Dao cũng không vì vậy mà tỏ ra u ám quá độ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!