Chương 4: Thỉnh

Ở trong phòng Trần Song có thói quen bật điều hòa không đóng cửa sổ.

Là một người phương nam, nàng luôn cảm thấy không mở cửa số thì khá bí khí, không khí không được lưu thông, âm u.

Nhiều khi nghẹn đến mức, mặt nàng còn có thể phiếm hồng, cả người dễ dàng say xe.

Sau khi đóng laptop, nàng lại cảm thấy bắt đầu đau nửa đầu, đi vài bước ngã nhào về phía giường lớn.

Công tác chuẩn bị trước khi thành lập đoàn phim rất nhiều, nếu nói Trần Song muốn tự tay làm lấy hết, thì tất cả mọi giấy tờ đều phải qua tay nàng một lần. Mấy tháng trước nàng còn bận hơn, ngày nào cũng hơn rạng sáng mới có thể nằm xuống, đau nửa đầu đã lâu không thể giảm bớt.

Cũng may, nàng rốt cuộc tìm được một phương thuốc cổ truyền.

Hãm mình trên giường, Trần Song duỗi tay mang lên tai nghe.

Có chút vội vàng mở APP nghe nhạc trong di động, chỉ hai động tác, mở album trong thư mục ẩn.

Tận đến khi chất giọng mềm ngọt của Khương Tuyết chảy vào trong tai, Trần Song mới giống như chú cá chìm ở trong nước đã lâu, thật vất vả ngoi lên mặt nước hít vào một hơi, dây thần kinh căng chặt trong đầu rốt cuộc rốt cuộc cũng được thư giãn.

Nàng thong thả và bình tĩnh mà phối hợp hít thở theo tiết tấu ca khúc, đại não hiếm khi được hưởng thụ trạng thái tự do phóng khoáng.

Trước kia Trần Song từng mắc chứng ỷ lại vào cà phê.

Không phải cà phê thượng hạng, mà là loại cà phê hoà tan tuỳ tiện có thể mua được ở bất kỳ tiệm tạp hoá nào, hay bất kỳ giao lộ nào.

Mùi thực phẩm nhiều, vị cà phê rất ít.

Nhưng cũng có lẽ do uống quá lâu quá nhiều, dẫn tới việc Trần Song không có, thì cả người sẽ khó chịu.

Nàng chưa từng có sinh lý k*ch th*ch phản ứng, nhưng nội tâm sẽ điên cuồng lại ẩn nhẫn mà nhớ mong.

Mà hiện tại giọng ca của Khương Tuyết đối với nàng mà nói, cũng như thế.

Những bản nhạc Trần Song nghe trong APP nghe nhạc năm nay đều bị Khương Tuyết chiếm lĩnh.

Bất luận là ban đêm trằn trọc, hay là chút giờ giải lao vào ban ngày.

Trần Song phải nghe liên tiếp ba bảng nhạc, nàng mới rốt cuộc có sức lực xuống giường.

Ngày thường thời gian của nàng đều bị công tác lấp đầy, mấy năm trước sau khi thắt lưng có bệnh, nàng bắt đầu thói quen vận động mỗi ngày.

Nhảy tập thể dục mỗi ngày theo đài đã thành thói quen.

Đơn giản, tiện lợi, còn hữu hiệu.

Nhảy chưa tới mười phút, sau khi hơi hơi đổ mồ hôi, Trần Song đi rửa mặt, vùi mình trên giường, hoàn toàn kết thúc một ngày công tác bận rộn.

Ở trong ổ chăn giữa căn phòng tối om xem di động, rất có cảm giác an toàn.

Trần Song xem xong tất cả tin nhắn, nghĩ nghĩ, cuối cùng ngón tay ngừng trên một cái icon, mở ra một album trên di động.

Album mới nhất hiện lên một bức ảnh, bối cảnh là trên tràn trà trong phòng Trần Song. Là bức tranh Lâm Thanh Thiên vẽ cho Khương Tuyết.

Mặt trên "Khương Tuyết" được vẽ đến mười phần đáng yêu, nàng mặc trang phục biểu diễn ở trung tâm bức vẽ, bên mắt còn có một cái wink.

Đôi mắt hồ ly của Trần Song ở trong ổ chăn thoạt nhìn cũng không còn tính công kích, có lẽ do nhìn chăm chú vào "Khương Tuyết", thay vào đó lại có thêm vài phần dịu dàng.

Nàng lại nhìn nhìn chữ ký ở mặt trên, "Một hàng Bạch Lộ thượng thanh thiên".

Hẳn là ID xã giao của Lâm Thanh Thiên đi. Trần Song nghĩ, lại ma xui quỷ khiến mà tìm trên Weibo cái tên này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!