Đu idol bị lộ là loại trải nghiệm gì?
Vấn đề này dù Trần Song chôn cả người trong chăn, lăn qua lộn lại mười phút, sau đó tra mạng cũng không có câu trả lời.
Kết quả tìm kiếm phần lớn là tiểu thuyết, số ít là bịa ra.
Cái gì mà "tiểu thuyết gia nhỏ bé là tôi lén lút xem văn chương của nhà văn khác, kết quả lúc tiếp xúc đại tác giả thì bị lộ, cuối cùng trong họp báo ký bán sách của vợ đã cùng vợ ở bên nhau."
Vừa nghe đã thấy không đúng, bên dưới còn được khen ngọt ngào.
Trần Song vốn cũng bởi vì vùi đầu trong chăn thiếu dưỡng khí, nhìn đến đây hai mắt tối đen, muốn dứt khoát vứt điện thoại đi.
Sau khi đưa đầu ra thở, bắt đầu hận tại sao mình lại sao phải mở chuông ngủ ngon nửa đêm, vừa hận tại sao phải sắp xếp phòng Khương Tuyết bên cạnh mình; lo lắng nhất là, đèn kéo quân kéo trong đầu nàng trong vô thức, từng cái suy nghĩ trong nửa tháng "đã biết" nàng ngã ngựa, không biết trước mặt Khương Tuyết có để lộ sơ hở quá mức b**n th** không.
Đồng nghiệp chung đụng với mình mỗi ngày lại là fan cuồng ngầm của mình.
Thật đó, tệ quá tệ quá đi.
Hỏng đến mức Trần Song đúng là không nhịn được muốn phát tiết một chút, vì thế "quen cửa quen nẻo" gọi điện cho Trần Độ.
Điện thoại kết nối rất nhanh, giọng Trần Độ vừa "alo" một tiếng.
Trần Song giành cắt ngang trước, một hơi nói: "Em không sao. Ở đoàn phim rất tốt, không bệnh cũng không gây phiền toái cho chị Trì. Chỉ là em cần tìm người trò chuyện gấp, chị đừng lo lắng, ngày mai cũng đừng chạy đến đoàn phim tìm em. Chuyện em đu idol bị Khương Tuyết biết rồi, được rồi chính là vậy đó, chị ngủ ngon, tạm biệt."
Nói chuyện điện thoại chỉ vội vàng trong hai mươi giây là kết thúc rồi.
Trần Độ nghe xong chỉ có một cảm nghĩ, muốn một khóa tra hỏi tinh thần em gái mình.
Lúc này cô đang ngồi trong thư phòng mình, mặc đồ ngủ, trước mặt bày máy vi tính và cà phê. Con chuột văn bản trên màn hình vẫn đang chớp, giống như cô há miệng muốn nói gì đó, nhưng muốn nói lại thôi.
Tối nay Chu Tư Ninh ở ngoài Melbourne xa ba mươi ngàn cây số đang thức đêm chạy luận văn, Trần Độ treo video với cô, định cùng cô chiến suốt đêm.
Điện thoại đột ngột khiến video kết thúc, đến một phút sau Chu Tư Ninh gọi lại, Trần Độ mới bừng tỉnh.
"Sao ngắt kết nối rồi? Tín hiệu không tốt?" Trong màn hình di động cô gái vì học bài, đêm hôm khuya khoắt ghim tóc lên, chỉ có một vài ngọn tóc xoăn nhô ra từ dây cột tóc.
Chu Tư Ninh mặc đồ ngủ giống Trần Độ. Vẻ mặt cô có hơi bực mình bóp điện thoại, sau khi chắc chắn video kết nối lần nữa mới đặt điện thoại lại trên giá sạc điện thoại trước mặt.
"Không có, là tiểu Song." Trần Độ có hơi nhức đầu đẩy gọng kính ở chóp mũi.
"Em ấy gọi điện thoại cho cậu? Vậy sao kết thúc nhanh thế?" Chu Tư Ninh xem ra viết cũng mệt rồi, dứt khoát gục xuống bàn dãn gân cốt.
Trần Độ thở dài: "Cơ bản là con bé không cho tớ cơ hội nói, tự nhiên nói một hơi rồi tắt máy."
"Ồ? Nói gì thế?"
Trần Độ suy nghĩ một chút: "Nói em ấy... đu idol hình như bị Khương Tuyết phát hiện rồi."
Chu Tư Ninh bên kia đột nhiên truyên đến tiếng cười thật trầm, lúc này đổi thành Trần Độ có hơi bực mình rồi.
"Làm sao thế?"
Bút của Chu Tư Ninh linh hoạt chuyển động mấy vòng ở đầu ngón tay cô, cô mới nín cười nói: "Mình cảm thấy, điện thoại tiểu Song phải tắt nhanh như vậy, nhất định là sợ cậu nhớ con bé."
"Nhớ em ấy...." Trần Độ cau mày một cái: "Mình đâu có."
Trần Độ cẩn thận suy nghĩ một chút: "Lần trước em ấy nửa đêm gọi cho mình, mình cũng đâu có nhớ em ấy..."
Chu Tư Ninh méo miệng, cầm bút đâm Trần Độ trên màn hình: "Nhưng hôm sau cậu trực tiếp đến studio của em ấy, như thế vẫn chưa đủ kinh khủng sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!