Lễ giáng sinh ở Hồng Thành năm nào cũng giống nhau đều sẽ không đổ tuyết.
Trước tấm gương toàn thân, Lâm Thanh Thiên đứng ở cửa huyền quan thay đến chiếc mũ thứ ba. Chóp mũ màu nâu nhạt, bằng nhung ấm, còn có hai chiếc tai cún rũ xuống hai bên tai.
Lâm Thanh Thiên nghiêng nghiêng đầu, vừa lòng mà nhìn chính mình trong gương, duỗi tay chọc chọc khối bông trên mũ, nhỏ giọng: "Chị nói, nàng sẽ thích sao?"
Bạch Lộ ngồi bên bàn ăn ngẩng đầu, hơi không thể nghe thấy mà thở dài, tắt màn hình điện thoại bỏ vào trong túi áo gió.
"Lúc em cùng chị hẹn hò, cũng chưa thay nhiều quần áo như vậy."
"Ai nói!" Lâm Thanh Thiên mới vừa cất cao giọng liền thu nhỏ lại, "Chị cùng nàng lại không giống nhau."
Đúng rồi, bạn gái cùng thần tượng sao có thể giống nhau được.
Một tháng trước Khương Tuyết đã đăng lên Weibo, chính thức tuyên bố cô sẽ gia nhập đoàn phim điện ảnh 《 giả thuyết 》, từ idol chuyển mình trở thành diễn viên.
Ngay sau đó chuyện này đã leo lên hot search, phía dưới bình luận cổ vũ cùng tiếng mắng hỗn thành một mảnh.
Idol đỉnh lưu vượt hành chuyển mình trà trộn vào phim ảnh, nhiều đếm không xuể, nói trắng ra, ai mà không biết ngành này có thể kiếm bao nhiêu tiền đâu? Chỉ con la kêu là ngựa, cũng phải chờ đến khi phim điện ảnh ra mắt xong mới có thể bình phán.
Mà trước dịp lễ giáng sinh Bạch Lộ nhận được một lời mời, chuyển thể tiểu thuyết thành phim điện ảnh, yêu cầu nàng tới đoàn phim thẩm tra đối chiếu kịch bản một lần cuối cùng.
Nàng vốn là tác giả tự do, cùng bạn gái Lâm Thanh Thiên đều là fan của Khương Tuyết, rất hay tới buổi biểu diễn của thần tượng. Biên kịch biết việc này, cũng tri kỷ mà đồng ý để nàng mang người nhà đến cùng.
Từ Hồng Thành lái xe tới chỗ đoàn phim cần một tiếng rưỡi.
Địa điểm quay phim là một cổ trấn bên cạnh Hồng Thành, đoàn phim tìm được một chỗ tốt, thuê một lần hơn bốn tháng.
Lâm Thanh Thiên ở trên xe ngủ một giấc, tận đến khi Bạch Lộ dừng xe gọi cô dậy, giúp cô sửa lại mái tóc tán loạn dưới mũ vì ngủ say, cô mới dần dần tỉnh táo lại.
Cổ trấn không có nhiều đèn đuốc, vừa xuống xe liền muốn đông lạnh khiến Lâm Thanh Thiên run lập cập, hai tay cho vào túi áo khoác.
Đoàn phim có nhân viên công tác liên hệ với Bạch Lộ, chạy ra đón hai người vào.
Chỗ họ tới là sảnh chính của khách sạn nằm trong cổ trấn, tạm thời bị đoàn phim toàn bộ nhận thầu, sửa sửa, biến thành nơi công tác tạm thời.
"Bạch lão sư, cô trước tiên ở bên này chờ một chút, tôi đi kêu Trần tổng lại đây." Tiểu nhân viên công tác khách khách khí khí, mặc độc một chiếc áo lông màu đen đã bạc màu, trước ngực đeo thẻ nhân viên công tác, thấy ai cũng đều kêu lão sư.
"Cảm ơn." Bạch Lộ mang theo Lâm Thanh Thiên ngồi xuống sô pha, chung quanh đi tới muôn hình muôn vẻ nhân viên công tác, cũng không có ai quá mức chú ý các nàng.
Nhưng Lâm Thanh Thiên rất khẩn trương, nàng tự nhận là chưa trải sự đời, càng đừng nói còn tới việc đến đoàn phim công tác.
Ở đây, nàng cảm thấy nắm tay Bạch Lộ rất không tốt, đan tay trước ngực, ánh mắt ngoan ngoãn mà không dám ngó loạn. Vì dời đi lực chú ý, mới nhẹ giọng lặng lẽ hỏi Bạch Lộ bên cạnh.
"Vừa rồi nghe nói, câu ta đi kêu ' Trần tổng '? Sao đối chiếu kịch bản lại là lão tổng a?"
Theo lý thuyết thì không nên.
Tác giả hoặc là biên kịch, nên làm việc với tổng biên kịch, hoặc là đạo diễn.
Nhưng vị "Trần tổng" này, Lâm Thanh Thiên biết, đúng là người đã mua bản quyền tiểu thuyết của Bạch Lộ, thần trong giải trí, tổng tài hàng thật giá thật.
"Nghe nói là Tiểu Trần tổng mới vừa tiếp nhận công ty nhà mình." Bạch Lộ mắt thấy lúc này bốn bề vắng lặng, mới chậm rãi mở miệng. "Đây cũng là hạng mục đầu tay của nàng, hình như đặc biệt để bụng. Chuyện gì đều tự tay làm lấy."
"Như vậy ngay...... Ngay cả kịch bản cũng muốn tự mình thẩm?" Lâm Thanh Thiên luôn luôn nghĩ sao nói vậy, thuận miệng liền nói: "Nhưng đừng là người phiền toái."
Vừa dứt lời, Bạch Lộ đã vội bắt lấy tay nàng, nhẹ nhàng nhéo nhéo nàng. Lâm Thanh Thiên cũng phản ứng lại, nhanh im miệng. Tựa hồ còn có chút ảo não mà nhẹ nhàng vỗ vỗ miệng mình.
Không có bị người khác nghe thấy đi?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!