Chương 98: Em Sẽ Chờ Đến Khi Chị Nói Chị Đồng Ý

[Cho Chang x Hanah]

"Em đến rồi à?"

Y tá vừa thay thuốc cho Cho Chang xong thì bắt gặp Hanah đang bước vào phòng nên cô bèn lên tiếng chào hỏi.

Hanah mỉm cười gật đầu: "Vâng em đến rồi."

"Hôm nay chị ấy ổn không chị?"

"Đừng lo lắng, cô ấy khoẻ và chị có một tin tức tốt muốn báo cho em đó chính là tình trạng Cho Chang đang tốt lên rất nhanh chóng. Sớm thôi, cô ấy sẽ tỉnh lại."

"Em cảm ơn chị và các bác sĩ nhiều lắm." Hanah cúi đầu bày tỏ sự cảm kích sâu sắc.

Y tá cười khẽ, không khỏi lắc đầu chịu thua trước cô bé này.

Bệnh nhân Cho Chang đã nằm ở đây được năm tháng, mà trong suốt năm tháng này, Hanah ngày nào cũng có mặt bên cạnh Cho Chang. Duy nhất chỉ có một lần Hanah vắng mặt, bởi vì cô phải tham gia cuộc chiến chống lại phe Hắc ám. Và sau đó, khi mọi chuyện kết thúc, giới phù thuỷ đại thắng, Hanah liền trở về bên cạnh chăm nom Cho Chang. Bắt đầu từ ngày ấy đến hiện tại, cô chưa từng biến mất ngày nào, mọi thời gian đều xoay quanh người con gái kia.

"Thật tốt chị nhỉ, thế giới này lại hoà bình rồi." Hanah dịu dàng thấm khăn ướt và lau nhẹ những đốt ngón tay của Cho Chang.

"Calla Malachite đã bị trừng phạt thích đáng. Địa ngục sẽ cho cô ta hiểu được tội ác của mình."

"Ai cũng đều trở về cuộc sống vốn có của mình..."

Hanah mỉm cười hạnh phúc, cô tiếp tục trò chuyện với Cho Chang, dù cho người kia chưa từng đáp lại. Nhưng Hanah không bỏ cuộc, cô không cho phép mình một lần nữa phạm phải sai lầm trong quá khứ. Chỉ vì hèn nhát mà cô chọn từ bỏ để cho người con gái mình yêu phải chịu đựng tất cả một mình.

"Cho ơi..." Hanah đặt một nụ hôn lên lòng bàn tay của Cho Chang, đôi bàn tay này vốn rất mềm mại và ấm áp, nhưng giờ đây nó chỉ còn lại lớp da xanh xao bọc lấy xương.

Cảm xúc chua xót lan khắp cõi lòng khiến sóng mũi cô đau xót, nước mắt cuối cùng vẫn không thể ngăn được mà tuôn rơi.

"Em xin lỗi chị..."

Ở bên ngoài phòng bệnh, Harry trong tay ôm một bó hoa, lẳng lặng thở dài.

Cậu đứng một lúc rồi mới đẩy cửa bước vào, theo thường lệ, cậu tiến đến chào hỏi Hanag rồi thay hoa vào bình đặt trên đầu tủ.

"Sẽ ổn thôi, Hanah." Harry mỉm cười an ủi khi thấy sắc mặt Hanah đượm buồn.

"Ừm. Sẽ ổn thôi..." Hanah thì thầm như một tiếng thở dài đầy ưu tư.

Harry chỉ nán lại một tiếng thì rời đi, cậu còn rất nhiều việc chưa giải quyết, đặc biệt là sau chiến, dù thế lực của Grover đã bị lật đổ thì những tàn dư cùng hệ luỵ từ tội ác của gã vẫn còn đó.

Đợt này, mọi người rất quyết tuyệt trong việc thanh tẩy hàng loạt những phần tử phản nhân loại.

Harry tin rằng trong vòng mấy chục năm tới đây sẽ không còn xuất hiện thêm một thế lực ngông cuồng nào nữa. Đặc biệt là ở Châu Âu.

Khi Harry rời đi, Hanah vẫn tiếp tục ngồi bên cạnh Cho Chang, cho đến lúc thấm mệt, cô mới gối đầu ở cạnh giường nghỉ ngơi.

Giấc ngủ này khá sâu. Hanah cảm giác có ai đó vừa chạm vào má mình nhưng rất nhanh cô liền phủ định ý nghĩ ấy rồi hoàn toàn chìm vào chiêm bao.

Lúc này, đoá hoa trong bình bỗng nở rộ, nơi nhị hoa có thể thấy đang lấp lánh ánh sáng đẹp mắt.

Cho Chang chẳng biết từ bao giờ đã mở mắt. Cho dịu dàng nhìn người con gái đang ngủ ngồi bên giường mình, trong lòng là một mảng ấm áp cùng cảm động.

Cảm ơn em vì chưa từng từ bỏ...

Cho Chang vẫn luôn tỉnh, chỉ là cô bị vây khốn trong chính ý thức của mình. Có thể nói, cô cảm nhận được cũng như là lắng nghe được những việc xảy ra xung quanh cô, chỉ đáng buồn là cô không thể điều khiển cơ thể của bản thân nên mới chậm trễ không tỉnh dậy.

Trong quá trình sống như người thực vật, Cho Chang nhận ra Nathalie Siwgan của cô đã trở lại. Dù dưới một tên gọi khác nhưng cảm xúc quen thuộc cùng tình cảm chân thành của người con gái ấy đã khiến cho cõi lòng Cho Chang rực lên ý chí sống mãnh liệt. Cô muốn tỉnh lại để nhìn thấy người ấy...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!