" Ai sẽ là người trả tiền cát
-xê cho mày ?
Sao mày cứ đam mê diễn xuất "
Thoắt cái mà đã đến ngày tranh chức . Buổi sáng cả ba có tiết Phòng chống nghệ thuật hắc ám do giáo sư Lupin dạy . Harry khi nhìn giáo sư mà phải cố kìm nén thế nào để không phải chạy đến ôm con người trước mặt . Nước mắt chỉ muốn rơi ra nhưng không cho phép . Khi bước ra khỏi phòng cậu vẫn còn quyến luyến muốn bắt chuyện với giáo sư .
" Nhóm Harry , thầy Dumbledore muốn gặp các em "
Cô Minerva bây giờ cũng không còn hà khắc với họ nữa . Điều chứng minh là mỗi lần Kier cùng dàn hậu cung của cô ta đến gần giáo sư luôn là người giải vây cho họ . Nên khoảng thời gian này cũng hơi an nhàn . Cả ba kính trọng gật đầu với cô Minerva rồi đi đến phòng hiệu trưởng . Đứng trước bức tượng họ không khỏi thở dài .
" từ lúc đó đến giờ chúng ta gặp thầy ấy chắc phải hơn chục lần rồi "
Ron ảo não nói , quả thật là từ khi cụ Dumbledore biết được sự thật thì để chuộc lỗi cụ đã cho phép cả ba có được căn phòng như mong muốn và chẳng ai được vào phòng đó chứ 3 người . Nhưng Hermonie
- người có chăm công nghìn kế và luôn tự tin với mọi kế sách mà mình đưa ra nay lại cảm thấy ân hận không dứt . Harry cũng hối hận không thôi . Cái giá phải trả nó thật đau đớn làm sao , chỉ trong vòng hơn 2 ngày họ phải lên phòng hiệu trưởng hơn mười lần .
Bị thầy bắt ăn cái đống kẹo giọt chanh của thầy đến nỗi muốn sâu răng .
Mọi người nghĩ cụ Dumbledore sẽ kêu họ bàn chuyện gì quan trọng sao? Thế thì tự tát một cái cho tỉnh đi . Vì cụ kêu họ đến chỉ để nghe cụ kể chuyện đời rồi bắt đầu nói mấy thứ chuyện phiếm . Dành thời gian đó để đọc sách coi bộ có ích hơn nhiều . Harry đọc mật khẩu , từng cầu thang hiện ra trước mắt . Bước lên trên phòng thì họ đơ mặt ra
" Cái quái gì vậy ? "
- Ron nhăn mặt - " Nơi này từ lúc nào mà lại thành nơi trông thú vậy"
" Chào ba trò , ta rất nhớ ba đứa đấy . Nào mau lại đây ! "
- cụ Dumbledore xuất hiện tay ôm một con hổ con màu trắng mắt xanh
" Hôm nay gọi tụi con lên đây coi bộ không phải chỉ để nói chuyện "
- Hermonie phẩy phẩy quạt
" Đúng vậy , ta luôn muốn chuộc lỗi với mấy trò mà . Các trò con cho ta làm ông của mình nữa mà "
- cụ Dumbledore tựa ghế vuốt ve lông con hổ ( Mèo : Thực ra cụ xin làm cha mà bị từ chối vì vấn đề tuổi tác á mà :> )
" Ông vào vấn đề chính đi tụi con đang chờ đây "
- Harry vuốt ve con rắn nhỏ của mình .
" Ta muốn các con nuôi con hổ này . Đây là quà của một người bạn ta nhưng không có thời gian nên ta tặng lại cho các con "
" nhưng tụi con .... "
" Không cần cảm ơn đâu , ta ngại "
Ai cảm ơn ông chứ ! Nuôi con hổ này á . Phòng ba người + thêm con rắn đã thấy không đủ chỗ chưa rồi còn bắt họ nuôi hổ . Rồi đợi nó lớn lên thì sao . Đó là tiếng lòng của Ron và Harry , riêng Hermonie nay lập tức gật đầu đồng ý . Ôi Merlin , người đúng là biết ghẹo người khác . Ai cũng biết Hermonie rất ưng những thứ đáng yêu . Bé hổ này quả thật rất dễ thương .
" Con đồng ý nuôi nó "
" Cảm ơn nha cháu yêu "
" Khoan đã Monie chúng ta không thể mà . Cậu biết đó đâu thể lúc nào cũng mang nó đi theo được . "
- Ron phản đối ( Mèo : Nay gan vậy dám cãi lời chị cả luôn )
" Thôi nào Ronny~ nhìn mắt nó kìa giống cậu y hệt luôn "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!