Chương 12: P11

" Cậu đang tiếc về những năm tháng thanh xuân đẹp đẽ đó . Hay là đang nhớ về người đã từng ở bên cậu trong những năm tháng đó ? "

Cậu Zabini nói xong chưa ? xong rồi thì tôi đi đây "

Tuyệt tình ! Đây chính là những gì mà gã có thể nghĩ trong đầu . Gã không ngờ rằng em có thể lạnh lùng với mình như thế . Không lẽ là do gã hay bắt nạt em nên em ghét gã rồi . Không Ronny mà gã biết sẽ không như thế . 

" Ron à ...... " 

Blaise vội vàng quay qua thì cũng chẳng còn một bóng người nào . Cậu đi rồi . Gã âm trầm bước về phòng , trong đầu lúc này chẳng còn quan tâm thứ gì nữa hết . Chẳng còn gì quan trọng nữa . Thả người xuống giường cũng là lúc ký ức xưa xuất hiện .

8 năm trước , Khi Blaise tròn 5 tuổi . Gã lúc này chỉ là một đứa nhút nhát . Tính cách này khiến gã hay bị các bạn đồng lứa bắt nạt . Bọn chúng đe dọa nếu Blaise mách ba mẹ gã sẽ bị đánh một trận . Vì quá sợ hãi nên Blaise cũng chẳng dám làm gì . Vào một ngày nọ , khi cả đám đang bắt nạt gã . Blaise chỉ biết khóc nức nở  . Là em đã xuất hiện , đứng che chở cho gã . Lúc đo gã chỉ biết được rằng có một cậu bé tóc đỏ rực với đôi mắt xanh trông rất đẹp , thực sự rất đẹp . Em giống như thiên thần vậy .

Thiên thần do Merlin phái xuống che chở cho gã . Từ đó Blaise đã phải lòng em rồi . 

" Ron ..... tôi yêu em ..... tôi yêu em thật lòng . Sau khi em tỉnh dậy tôi càng yêu em nhiều hơn nữa " ( Ý của Blaise là sau khi Ron nhà ta trọng sinh qua đây á )

Hermione ngồi xuống bàn ăn , tay nhâm nhi ly cacao nóng , bàn tay của cô đã đỏ lên rồi nhưng vẫn không buông ra .

" Cậu muốn bị bỏng chết à "

Anh vừa bước vào với tâm trạng tồi tệ , tính ăn xong rồi còn mang thức ăn lên cho cậu bạn đang lăn ngủ cùng với rắn con trên giường . Đập vào mắt lại là cảnh cô bạn mình đang cầm ly nóng với bàn tay đỏ . Ron lo lắng bước tới lấy ly ra , miệng không ngừng thổi những làn gió nhẹ vào bàn tay cô cho bớt đỏ .

" Har ngủ chưa ? "

- Mione hỏi , đầu hơi nghiêng về bên phải 

" Rồi , tớ tính ăn xong thì mang thức ăn lên cho cậu ấy "

" Tâm trang của cậu tệ quá đó . Sao có chuyện gì xẩy ra à ? "

Mione rúc đầu vào cổ của anh nhằm xoa dịu con người bên cạnh . Anh tức giận là thế , cộc cằn là thế nhưng sẽ không bao giờ trút lên đầu cô và Harry . Đương nhiên rồi Ron thương còn không hết sao nở làm Mione với Harry buồn . Ron hôn nhẹ lên trán cô , tay lấy một dĩa súp nóng đặt trước mặt cô rồi mới trả lời . 

" Voldemort xuất hiện rồi . Hắn ta trọng sinh vô người giáo sư Tom " 

" H... hả ? "

- Mione ngạc nhiên suýt rơi cái muỗng , có lẽ là cô nghe chưa rõ chăng

" Tớ nói là Voldemort trọng sinh vào giáo sư Tom "

" Hắn đến đây làm gì ? Không lẽ ..... "

" Mione lúc đầu nghe Har nói mình cũng nghĩ vậy nhưng cậu ấy kêu hắn không có ý định thông' trị thế giới đâu "

" Mình mong là vậy nhưng tớ không nghĩ đó là lý do khiến tâm trạng cậu tệ thế này . Cậu đã gặp ai sao ? " 

Một khoảng không im lặng , Ron không lên tiếng chỉ ăn cho xong dĩa súp . Cậu nhấp vài ngụm nước nhỏ , ánh mắt lơ đãng . Qủa thật nếu vì truyện của Voldemort cũng sẽ không khiến cậu tâm trạng bất ổn như thế này . Mione nhìn những hành động này liền biết là do ai làm . Ron chỉ lơ đãng như thế khi nghĩ tới người cậu yêu

- Blaise Zabini

" là Blaise sao ? "

.............

" Ron , cậu như thế này thật không ổn chút nào "

" Mione à nếu mình tránh xa anh ấy thì biết đâu .... biết đâu .... anh ấy có thể sống nhỉ ? "

Cô thở dài ảo não , cậu rõ ràng biết rằng dù ở thế giới này cậu có tránh xa người mang tên Blaise đó thì cũng không thay đổi được rằng ở thế giới kia gã đã chết . Vì đỡ cho cậu một cái Avada mà chết . Điều này đã trở thành vết thương tâm lý trong lòng Ron và cũng là lý do khiến cậu không yêu ai nữa . Dù cho ngoài kia vẫn còn một người vẫn luôn yêu cậu .

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!