Chương 40: Suýt chút nữa đã cho rằng mình có một chút thích Ổ Ngôn Tử

Đối phương chỉ lộ ra hai phần ba khuôn mặt, nhưng lại giống hệt một nhân vật được công lược trong game văn bản của Hứa Nhiên. Phút chốc bừng tỉnh lại, Lâm Châu Mục lại nhớ đến cảnh tượng nhìn thấy ở công viên giải trí.

Khi đó, người đó cũng đội mũ lưỡi trai đen, khẩu trang bị kéo xuống dừng ở cằm, và trao một nụ hôn lên trán Hứa Nhiên.

Lâm Châu Mục cau mày, liên hệ đến bug trong game văn bản, những dấu vết ái muội trên người Hứa Nhiên, cùng với việc anh nói "chia tay" ngày hôm qua, và khuôn mặt giống hệt trong game một cách bất thường, hắn bất giác cảm thấy có điều gì đó trong đầu xâu chuỗi lại thành một đường. Thế là cái tên đó không chịu kiểm soát mà bật ra: "Ổ Ngôn Tử--"

Thanh niên trước mặt dừng bước. Hắn ta từ từ quay đầu lại, lộ ra một đôi mắt cực kỳ lạnh lẽo diễm lệ, rồi không để ý đến hắn nữa, đi thẳng chỉ để lại Lâm Châu Mục một mình thất thần.

"... Là mơ phải không?! Nếu không thì sao mình lại có thể nhìn thấy Ổ Ngôn Tử xuất hiện trong cuộc sống thực chứ?"

Hắn ta ngơ ngẩn nói với người bên cạnh: "Mau, tát tôi hai cái đi, để tôi biết tôi đang mơ."

Thiệu Phi Tuyết buồn cười xoa xoa Lâm Châu Mục: "Eam có thấy ai lại tự tát người yêu của mình bao giờ?"

Với vẻ ngoài hiện tại của Thiệu Phi Tuyết thì người bình thường căn bản không thể liên tưởng anh ta với một kẻ từng trộm q**n l*t, quần áo của bạn cùng phòng một tháng trước.

Ban đầu Lâm Châu Mục còn tưởng rằng loại người như Thiệu Phi Tuyết là muốn lấy quần áo của mình để làm phép. Sau này mới phát hiện, tên này là b**n th** dùng quần áo của mình để tự an ủi thôi. Hồi tưởng lại quãng thời gian hai người ở bên nhau, cũng có thể coi là vô cùng gian nan.

Với vẻ mặt có chút khó xử, Lâm Châu Mục dường như có chút rùng mình: "Tôi vừa mới thấy một người, một người không nên xuất hiện ở đây."

Sắc mặt Thiệu Phi Tuyết trở nên nghiêm trọng không coi lời Lâm Châu Mục là trò đùa. Anh ta xoa đầu Lâm Châu Mục, nói: "Em nói anh nghe xem nào."

Chờ đến khi Hứa Nhiên tỉnh ngủ, anh phát hiện Ổ Ngôn Tử không ở bên cạnh mà điện thoại của mình lại nhận được tin nhắn từ Lâm Châu Mục.

Lâm Châu Mục: Có đó không? Tôi có chút chuyện muốn nói với cậu.

Hứa Nhiên: Nói đi.

Lâm Châu Mục: Ừm... Hiện tại nhà cậu có người khác không?

Trùng hợp lúc này cửa truyền đến một tiếng động nhỏ, là Ổ Ngôn Tử đã trở về. Hắn ta nhào vào lòng Hứa Nhiên tham lam hít lấy hơi thở trên người anh, sau đó nghi hoặc nói: "Tiểu Nhiên sao vừa tỉnh đã xem điện thoại rồi, đang nói chuyện phiếm với ai vậy?"

Hứa Nhiên không nhận thấy Ổ Ngôn Tử làm thế nào biết mình tỉnh khi nào, chỉ xoa xoa đầu hắn: "Với bạn bè thôi, chắc lại muốn nói chuyện về buổi họp lớp."

"Vậy sao, vậy Tiểu Nhiên có thể hỏi đối phương bây giờ có ai chắc chắn sẽ đến họp lớp không. Chén bát chưa rửa, anh đi dọn dẹp trước đây nha."

Hứa Nhiên gật đầu, liền tiếp tục trò chuyện với Lâm Châu Mục.

Hứa Nhiên: Lúc nãy thì không có, nhưng hiện tại bạn bè đã về rồi.

Mãi một lúc sau Lâm Châu Mục mới gửi tin nhắn lại: Vậy thì không sao...

Hứa Nhiên nhớ lại lời Ổ Ngôn Tử nói, thuận miệng hỏi: Hiện tại họp lớp có những ai đến vậy?

Lâm Châu Mục: À, cậu hỏi chuyện này à, nhiều người bị bệnh lắm, toàn là lớp cậu thôi, giờ chỉ còn mười mấy người sẽ đến.

Lâm Châu Mục: Hình ảnh bmp.

Hứa Nhiên nhấp mở ra xem, phát hiện tên của những người anh ghét trước đây đều biến mất. Ngón tay Hứa Nhiên khựng lại, một cảm giác quái lạ dâng lên trong lòng.

Thật sự trùng hợp như vậy sao, những người anh ghét đều bị bệnh không đến?

Lâm Châu Mục: Sao cậu đột nhiên hỏi chuyện này, ngày mai họp lớp còn đi không?

Hứa Nhiên nhớ lại chuyện đã đồng ý với Ổ Ngôn Tử, trả lời: Đi.

Đối phương lập tức hồi đáp: Vậy tốt quá, ngày mai tôi có chút chuyện muốn nói chuyện riêng với cậu, lúc đó có thể gặp mặt không?

Lâm Châu Mục đặc biệt nhấn mạnh hai chữ "nói chuyện riêng" càng khiến Hứa Nhiên cảm thấy kỳ lạ. Anh và Lâm Châu Mục còn có bí mật gì đáng nói sao? Không hiểu vì sao Hứa Nhiên cảm thấy trên trái tim mình có một thanh lợi kiếm đang treo lơ lửng, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!