Sau khi giải quyết được hai mối lo lớn trong lòng, Hứa Nhiên càng thêm hài lòng với "người tình" do chính mình tạo ra. Hắn sẽ ôm đồm mọi việc nhà, nấu cờm cho cậu, còn mát xa cho anh. Hứa Nhiên cũng từng chút một dạy hắn: "Tôi ăn cơm không ăn hành, không ăn tỏi, không ăn gừng, nhưng khi anh xào không thể không cho vào, nếu không thì mùi vị sẽ không đúng."
Khẩu vị của Hứa Nhiên ngày càng khó tính, nhưng anh không kiêng nể gì mà đưa ra yêu cầu cho "quái vật" nhỏ của mình, dù sao hắn ta cũng sẽ làm được tất cả. Ổ Ngôn Từ cũng không cần ăn cơm, mỗi khi Hứa Nhiên ăn, hắn lại từng chút từng chút gắp đồ ăn vào bát Hứa Nhiên.
Hứa Nhiên cũng từng hỏi Ổ Ngôn Từ có thấy phiền không.
Ổ Ngôn Từ lại kỳ lạ nói: "Sao lại phiền được, có thể cùng Tiểu Nhiên cứ thế này hạnh phúc sống tiếp, anh đã rất vui rồi. Chỉ là…"
"Chỉ là gì?"
Ổ Ngôn Từ ngượng ngùng kéo vạt áo Hứa Nhiên, ý tứ rõ ràng.
À, đây là vẫn chưa từ bỏ ý định "lên giường" với anh mà.
Hứa Nhiên như thường lệ không hồi đáp, vờ như không hiểu ý Ổ Ngôn Từ.
Buổi chiều, Hứa Nhiên đã lâu rồi mới nhận được thông báo từ biên tập, hỏi anh về Văn Du đã dừng cập nhật khá lâu rồi, có muốn tiếp tục không.
Cập nhật, sao lại không cập nhật được, không cập nhật thì làm sao lấy được một nửa số tiền nhuận bút còn lại.
Thế là Hứa Nhiên mở phần mềm tạo Văn Du, bắt đầu xây dựng cốt truyện phía sau. Trừ Ổ Ngôn Từ bệnh kiều và một nhân vật khác đã viết xong kết cục, thì chỉ còn tuyến cốt truyện của học trưởng ôn nhu Tiết Thanh là chưa kết thúc.
Phía sau bỗng xuất hiện một bóng đen phủ xuống, Ổ Ngôn Từ từ phía sau ôm lấy Hứa Nhiên, hắn nói: "Tiểu Nhiên đang viết tuyến cốt truyện phía sau sao?"
Hứa Nhiên thuận miệng nói: "Ừ."
"Nhưng mà, anh nhớ Tiểu Nhiên rất ghét hắn ta mà."
"Tôi? Ghét hắn ta?" Hứa Nhiên nhíu mày, đều là nhân vật do hắn tạo ra, có gì mà ghét với không ghét. Hơn nữa, nếu hắn nhớ không lầm thì, "Tiết Thanh không phải là bạn của anh sao?"
Ổ Ngôn Từ đối diện gần sát Hứa Nhiên, bỗng nhiên tinh nghịch chớp chớp mắt: "Đầu bảo bảo hình như bị hỏng rồi, cần gõ một cái mới có thể đổ hết nước bên trong ra."
Nói xong, hắn ta thật sự định lại gần gõ đầu mình. Hứa Nhiên vội vàng dừng lại, ý gì vậy, nói anh đầu óc úng nước sao?
"Cốt truyện chính là phát triển như vậy mà, tôi nói sai gì sao?"
Ổ Ngôn Từ không tiếp tục dây dưa với Hứa Nhiên về vấn đề này. Hắn một tay bế bổng Hứa Nhiên lên, sau đó đặt anh lên giường, tự mình hôn lên trán Hứa Nhiên: "Muộn rồi, ngủ trước đi."
Hứa Nhiên vẫn còn chút không hiểu, muốn đuổi theo Ổ Ngôn Từ hỏi cho rõ, kết quả liền thấy Ổ Ngôn Từ xóa hết những cốt truyện mà Hứa Nhiên vừa thua, sau đó dùng sức đóng máy tính lại.
Quay đầu lại phát hiện Hứa Nhiên đang ngạc nhiên nhìn mình: "Ai cho phép anh đụng vào máy tính của tôi?"
Ổ Ngôn Từ đặc biệt thức thời mà nói giọng mềm mại: "Sai rồi."
Không đợi Hứa Nhiên tiếp tục trách cứ, Ổ Ngôn Từ liền lại gần một lần nữa ôm lấy Hứa Nhiên, hắn dỗ dành nói: "Ngủ trước đi, ngày mai Tiểu Nhiên lại trừng phạt anh."
Này là định lừa gạt anh à? Hứa Nhiên cười lạnh một tiếng, muốn nói gì đó, nhưng mí mắt trên và mí mắt dưới bắt đầu đánh nhau, anh không nhịn được ngáp một cái, dường như thật sự có chút buồn ngủ, buồn ngủ đến mức anh không mở mắt ra được nữa, thôi, ngủ đi… Đúng như Ổ Ngôn Từ nói, chuyện gì mà ngày mai không giải quyết được chứ.
Chỉ là, anh dường như lờ mờ lại ngửi thấy mùi gỗ đàn hương.
Rõ ràng lần trước về nhà đã cất hương an thần rồi mà, tại sao vẫn còn mùi bay vào được?Hứa Nhiên phát hiện mình đang ở ký túc xá trường học, liền biết mình đã trở lại Văn Du, lại sắp bắt đầu bị cuốn vào cốt truyện.
Trước mặt lơ lửng hai hàng chữ:
-- Nhận được lời mời của Ổ Ngôn Từ, xin hãy đến tham dự tiệc sinh nhật tuổi 18 của Ổ Ngôn Từ. (mẹo nhỏ: Mang theo quà có thể tăng thêm nhiều độ hảo cảm hơn)
Sinh nhật Ổ Ngôn Từ?
Hứa Nhiên nhìn xuống thời gian, phát hiện bây giờ là ngày 12 tháng 6, anh suýt chút nữa quên mất, hắn đã đặt sinh nhật của Ổ Ngôn Từ trùng với ngày sinh của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!