Chương 16: Hợp tác vui vẻ, tiểu quái vật của tôi

Sau một giấc ngủ dài, kỳ lạ là Ổ Ngôn Từ lại không dậy nấu cơm mà vẫn còn đang ngủ say. Điều này khiến Hứa Nhiên cảm thấy có chút lạ. Vừa mới mở miệng định gọi, anh lập tức cảm thấy một cơn đau nhói truyền từ môi lên.

Hứa Nhiên cầm điện thoại soi, phát hiện môi mình có hơi sưng đỏ, đặc biệt môi dưới còn có một vết răng cắn rất giống với vết hôm trước trên môi của Ổ Ngôn Từ — như thể bị ai đó cắn mạnh một cái.

"Tiểu Nhiên, đang nhìn gì đó?" Ổ Ngôn Từ bỗng nhiên lên tiếng.

Hứa Nhiên suýt nữa bị dọa, cái tên này mỗi lần ngủ dậy đều không có "giai đoạn khởi động", khiến anh nhiều lúc nghi ngờ không biết lúc hắn ngủ là ngủ thật hay chỉ giả vờ.

Hứa Nhiên nhìn vết thương trên môi mình, rồi lại liếc sang môi của Ổ Ngôn Từ, bỗng nhiên nheo mắt lại, nghi ngờ hỏi: "Ổ Ngôn Từ, có phải anh lợi dụng lúc tôi ngủ để hôn trộm tôi không?"

Ổ Ngôn Từ ngẩn ra, ánh mắt vô tội: "Hôm qua Tiểu Nhiên còn giận mà, sao anh dám không nghe lời? Anh nhớ mà, nếu không được Tiểu Nhiên cho phép thì không được hôn."

Nhìn vẻ mặt ngây thơ đó của hắn, Hứa Nhiên nghĩ ngợi một chút rồi cũng không truy cứu thêm. Dù sao hôm qua bị hôn đến mức không thở nổi, bị cắn lúc nào có lẽ anh cũng không để ý. Anh bèn cảnh cáo:

"Tốt nhất anh nên nhớ kỹ lời đó."

Ổ Ngôn Từ ngoan ngoãn gật đầu cười, còn l**m nhẹ răng nanh như đang hồi tưởng lại mùi vị gì đó.

Lúc này Hứa Nhiên không để ý đến hắn nữa, ngón tay bắt đầu lướt nhanh trên màn hình điện thoại.

Anh đã nghỉ ngơi đủ rồi, giờ có chuyện quan trọng hơn cần làm — chính là làm sao để một lần giải quyết triệt để hai kẻ như Lưu Lệ Na và Hứa Xương. Chừng nào bọn họ còn tồn tại, họ sẽ còn tiếp tục bám riết lấy anh, tìm mọi cách moi tiền, gây phiền phức. Lần này tránh được, còn lần sau thì sao? Rồi lần sau nữa?

Nhưng cái gọi là "giải quyết" trong miệng Hứa Nhiên chắc chắn không phải cái "giải quyết" mà Ổ Ngôn Từ hiểu. Anh không thể vì mấy kẻ đó mà phá hỏng cuộc đời mình. Cần phải có một cách vừa hợp lý vừa hợp pháp để kết thúc chuyện này. Đó mới là bài toán khó thực sự.

"Tiểu Nhiên, hôm qua anh mang cái này từ khách sạn về." Ổ Ngôn Từ nói, rồi đưa cho anh một chiếc điện thoại với màn hình đã vỡ.

Hứa Nhiên vừa thấy, mắt lập tức sáng lên: "Đúng rồi, có cái này, tôi có thể đẩy tên dưa chuột kia ra trước."

Bên trong có rất nhiều bằng chứng phạm pháp, đủ để khiến đối phương phải uống một vại nước lạnh (ám chỉ chịu hình phạt nặng nề). Nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Anh còn muốn diệt tận gốc hai mầm họa kia. Phải làm sao để bọn họ tự phơi bày bản chất?

Có lẽ cần thay đổi góc nhìn — khi nào thì con người dễ tự bộc lộ nhất?

-- Là khi sợ hãi, hoảng loạn, bị đụng trúng điểm yếu, hoặc trong lúc cực kỳ nguy hiểm.

Chiếc điện thoại này không chỉ dùng để đẩy tên dưa chuột ra trước ánh sáng. Hứa Nhiên còn có thể thuận nước đẩy thuyền, dựng lên một vở kịch cho bọn họ xem.

Bọn họ tìm người giả mạo để lừa anh, vậy thì anh cũng có thể trả lại bằng chiêu tương tự. Dù sao "ngươi gạt ta, ta lừa lại" mới là đạo xử thế.

Bất chợt, Hứa Nhiên quay đầu lại, giọng đầy hào hứng: "Tôi nghĩ ra một kế hoạch giết hai con chim bằng một viên đá rồi. Nhưng cần anh giúp."

Ổ Ngôn Từ lặng lẽ nhìn dáng vẻ suy tính đầy gian xảo của anh, khóe môi khẽ nhếch lên: "Anh nghe theo hết, Tiểu Nhiên."

Cùng lúc đó.

Ở nhà, Hứa Xương đang sốt ruột ngồi chờ tin. Đến ngày hôm sau mà cậu trai kia vẫn chưa gửi bất kỳ tin nhắn nào. Hắn lại bấm vào khung chat, định thúc giục thì phát hiện tin nhắn không gửi được — hiện lên dấu chấm than đỏ chót.

"Khốn kiếp, dám lừa tao à!" Hứa Xương chửi to một tiếng, như chợt nhận ra điều gì.

Lưu Lệ Na nghe vậy, vội nói: "Em có tài khoản bạn bè với hắn. Để em hỏi thử."

"Hỏi đi! Nhanh lên!"

Lưu Lệ Na gửi một tin nhắn: "Ảnh chụp và video lấy được chưa?"

Tin nhắn lần này gửi đi thành công, không hiện dấu chấm than đỏ. Lưu Lệ Na nhìn Hứa Xương, lắc đầu.

Bên kia nhanh chóng hồi đáp: "Bắt được rồi."

Hứa Xương thấy vậy liền giật lấy điện thoại, gửi đi một đoạn ghi âm dài tận 20 giây, giọng điệu cực kỳ hung hãn: "Vậy mày xóa tao là có ý gì? Tao nói cho mày biết, cầm tiền thì phải làm việc cho ra hồn. Nếu mày gửi cái gì không khiến tao hài lòng, tao có hàng tá cách để chơi chết mày."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!