Trong căn phòng u tối, Hứa Nhiên đeo cặp kính đen dày cộp, mái tóc lòa xòa che đi đôi mắt thâm quầng. Trước mặt anh, màn hình máy tính liên tục cuộn qua một chuỗi dài bình luận. Ánh sáng trắng lập lòe từ màn hình hắt lên gương mặt anh, khiến vẻ u ám càng thêm rõ rệt. Tất cả những bình luận ấy đều đang chỉ trích điểm đánh giá thấp của một game chữ do anh tạo ra.
"Cái game rác này, sao nhân vật nam bệnh kiều vẫn không công lược được? Mấy ngày rồi đấy nhé, tác giả làm ăn kiểu gì vậy?"
"Tôi đến chịu! Hảo cảm lên 99 là đứng, thoát ra vào lại còn về 0. Sửa lỗi nhanh giùm cái được không?"
"Làm ơn đi, tôi còn đang chờ được yêu đương với nam phụ bệnh kiều kia mà..."
"Tác giả trả tiền lại đây. Tôi vào hố chỉ vì anh nam phụ, nạp cả trăm tệ rồi vẫn chưa công lược thành công!"
"Trả tiền +1"
"Trả tiền +2"
"Trả tiền +3"...
Hứa Nhiên nhấp vào tin nhắn, phát hiện là biên tập viên đã gửi cho anh.
"Anh yêu ~~~ bên em đã kiểm tra, tác phẩm không có lỗi gì hết ạ. Anh thử xem lại có phải lỗi do sắp xếp dữ liệu không nhé~"
Lại là câu trả lời này.
Bên biên tập nói không có lỗi, còn phía anh thì các chỉ số cũng không cài đặt sai. Rõ ràng nhân vật này có thể công lược bình thường mà –
Hứa Nhiên lại mở game chữ, thử công lược lại nhân vật nam phụ bệnh kiều đó – Ổ Ngôn Từ.
Khi lựa chọn có che ô cho Ổ Ngôn Từ vào đêm mưa hay không, anh chọn có, độ hảo cảm của Ổ Ngôn Từ +5.
Khi lựa chọn có đỡ Ổ Ngôn Từ khi hắn ngã từ cầu thang xuống hay không, anh cũng chọn có, độ hảo cảm của Ổ Ngôn Từ +5.
Khi lựa chọn ôm hay hôn Ổ Ngôn Từ, anh chọn hôn, hảo cảm +30.....
Không lâu sau, độ hảo cảm của Ổ Ngôn Từ đã đạt 100, đạt được kết cục HE riêng của Ổ Ngôn Từ.
"Chẳng phải vẫn công lược được sao?" Hứa Nhiên cau mày bực bội nói, "Rốt cuộc là vấn đề ở đâu chứ?"
Trên màn hình máy tính, anh thiếu niên tinh xảo xinh đẹp nhìn thẳng vào Hứa Nhiên, khóe miệng mang theo nụ cười, phía dưới là một dòng chữ: "Anh yêu em."
Đây là hình ảnh cuối cùng của kết cục HE.
Hứa Nhiên vò đầu, nản lòng đăng thông báo:
"Xin lỗi, lỗi công lược nhân vật Ổ Ngôn Từ vẫn chưa được xử lý triệt để. Tôi sẽ cố gắng khắc phục sớm nhất có thể. Mong mọi người hãy cho tôi thêm chút thời gian."
Bỗng, tiếng "ting ting" từ điện thoại vang lên. Anh lười nhác cầm điện thoại – vốn dĩ cũng chẳng mấy ai nhắn tin cho một "trạch nam" như anh.
Tin nhắn đến từ một số lạ. Hứa Nhiên chưa thèm đọc nội dung đã ném điện thoại sang bên.
Chỉ là, điện thoại không ngừng rung, thậm chí có cuộc gọi đến. Hứa Nhiên nhăn mặt – dạo này lừa đảo, làm phiền nhiều thật.
Sau khi tắt máy, những tin nhắn từ số lạ vẫn tiếp tục gửi tới. Cuối cùng, anh cũng mở ra xem – và lập tức mở to mắt.
"Tiểu Nhiên, anh đến tìm em đây."
Ai vậy? Tại sao lại biết tên anh? Câu hỏi này còn chưa có câu trả lời, những tin nhắn phía dưới đã liên tiếp hiện ra.
"Cuối cùng chúng ta cũng có thể gặp mặt rồi!"
"Em có nhớ anh không? :)"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!