Chương 107: (Toàn văn hoàn)

Vào ngày sinh nhật của Pudding Nhỏ, trang viên trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.

Chú Trương cũng từ hòn đảo nhỏ trở về, sau vụ thu hoạch mùa thu, chú mang theo rất nhiều khoai tây và ngô tự trồng. Chú làm khoai tây chiên cho Pudding Nhỏ và Nguyệt Nguyệt, đồng thời làm bỏng ngô cho Quý Tinh Dao.

Chú Trương hỏi Quý Tinh Dao: "Cháu thấy hương vị thế nào?"

Quý Tinh Dao nhai vài hạt bỏng ngô, đáp: "Cháu muốn ngọt thêm chút nữa."

Chú Trương quay đầu, gọi Nguyệt Nguyệt và Pudding Nhỏ lại, rồi bỏ phần bỏng ngô vừa làm vào hộp: "Phần này cho hai đứa, mang ra ngoài ăn đi.

"Nguyệt Nguyệt và Pudding Nhỏ bất ngờ, vì trước giờ món ăn của chú Trương luôn ưu tiên giành cho Quý Tinh Dao trước. Pudding Nhỏ nghĩ, có lẽ hôm nay cô được hưởng đặc quyền vì là sinh nhật mình. Nguyệt Nguyệt hỏi thêm:"Thế còn mẹ Tinh Dao ạ?

Mẹ Tinh Dao không có sao chú?"

Chú Trương trả lời tự nhiên: "Phần này nhạt, Tinh Dao không thích, để chú làm lại một nồi khác cho cô ấy."

Nguyệt Nguyệt và Pudding Nhỏ: "…

"Hai đứa nhỏ làm động tác như bị đâm trúng tim và cười phá lên. Chúng đã quen với sự thiên vị của chú Trương. Pudding Nhỏ thử một hạt, thấy đúng là không quá ngọt:"Chúng ta đem phần này cho bố ăn đi."

Nguyệt Nguyệt tán thành: "Em cũng thấy vậy.

"Một lần nữa, cả hai lại bật cười. Trong bếp, chú Trương bận rộn tìm một góc không làm phiền đến các đầu bếp khác để làm bỏng ngô cho Quý Tinh Dao. Quý Tinh Dao cầm ly nước đứng bên cạnh nhìn. Chú Trương bảo cô ra ngoài:"Trong bếp nhiều dầu mỡ lắm."

Quý Tinh Dao đáp: "Không sao đâu ạ."

Chú Trương vẫn như trước, ít nói. Rất nhanh, bỏng ngô đã xong. Quý Tinh Dao lấy một hạt, chú Trương nhắc: "Cẩn thận kẻo nóng.

"Cô thổi nhẹ, rồi đưa vào miệng. Vừa thơm vừa ngọt. Chú Trương bỏ phần bỏng ngô vào hộp, bảo cô mang ra ngoài sân ăn. Quý Tinh Dao vẫn chưa đi, đứng bên cạnh chú, kể cho chú nghe những chuyện vui của Nguyệt Nguyệt và Pudding Nhỏ, cũng nhắc lại kỷ niệm thời thơ ấu của mình. Sau khi dọn dẹp xong, chú Trương chuẩn bị làm thêm vài món ăn vặt khác cho Pudding Nhỏ và Nguyệt Nguyệt:"Cháu ra ngoài đi, không cần ở đây với chú đâu.

Lần này chú sẽ ở lại thêm vài ngày."

Gần đây, chú đang nghiên cứu các công thức nấu ăn mới, học được không ít món để nấu cho bọn trẻ.

Quý Tinh Dao cuối cùng cũng hài lòng, ôm hộp bỏng ngô ra ngoài sân.

Tạ Quân Trình và Mộ Cận Bùi đang chơi bài cùng bạn bè, năm bàn chơi được mở nhưng cô không hiểu họ chơi gì nên cũng không lại gần.

Cô vừa ăn bỏng ngô, vừa thong thả đi dạo quanh trang viên.

Quản gia dựng lên bảy lâu đài với đủ hình dạng và màu sắc khác nhau. Đây là tuổi thơ của Pudding Nhỏ và Nguyệt Nguyệt. Rất nhiều đứa trẻ được khách mời mang theo đang chơi đùa ở đó, quên cả ăn vặt và đồ uống, chỉ mải mê vui chơi, giống hệt hai đứa khi còn nhỏ.

Ở sân golf phía sau núi, các bậc phụ huynh đang thư giãn. Cô đi vòng qua, hướng đến khu vực khác.

Trên đường đua kart, một nhóm thanh niên trẻ đang đua xe, trong đó có không ít bạn học đại học của Pudding Nhỏ.

Cô đứng bên lối nhỏ, nhìn ngắm những gương mặt trẻ trung tràn đầy sức sống.

Lúc cô mới gặp Mộ Cận Bùi, cũng chính vào độ tuổi như họ.

"Dao Dao.

"Quý Tinh Dao quay đầu lại, Mộ Cận Bùi bước nhanh đến, vừa rồi lúc đánh bài anh đã nhìn thấy cô, kết thúc một ván anh nhường chỗ cho người khác. Cô đến giờ vẫn không thích nơi đông người."Chúng ta đi xuống hầm rượu chọn rượu nhé."

Quý Tinh Dao cũng tiến lại gần: "Rượu vang không phải đã chuẩn bị sẵn rồi sao?"

Mộ Cận Bùi: "Chọn một chai chúng ta cùng uống."

Đi qua bên bờ suối nhỏ, Quý Tinh Dao đưa túi bắp rang cho Mộ Cận Bùi: "Em rửa tay một lát rồi chọn rượu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!