Chương 24: (Vô Đề)

"Không phải tội phạm đe dọa, mà dám nói với tôi mấy lời đó sao?"

Trên mặt Hee Joo hiện rõ vẻ kinh ngạc.

"Ly hôn với tôi là điều không thể."

Giọng của Baek Sa Eon lạnh lùng như băng giá. Anh nhíu mày, như thể chỉ cần nghĩ đến chuyện đó cũng đủ khiến anh nổi giận.

"Dù là bê bối hay tin đồn, tôi đều không thể chấp nhận thất bại. Bản năng của tôi không cho phép tên tuổi mình bị bôi nhọ."

Ánh mắt sắc như dao của anh khiến cô cảm thấy áp lực.

"Sao có thể chứ...

"Sống cả đời với một người mình không yêu sao? Trong đầu cô hiện lên hình ảnh cha mình, một người giờ đây chỉ còn là cái vỏ bọc trống rỗng. Cô không làm được. Hee Joo siết chặt nắm tay dưới bàn."Vậy nên, em cũng phải chuẩn bị sẵn sàng."

"Chuẩn bị gì cơ?"

"Chuẩn bị để giữ lấy chén cơm của mình."

"..."

"Đừng nôn ra nữa, ngoan ngoãn nuốt xuống đi."

Anh đẩy đĩa thức ăn về phía cô, ra hiệu cô phải ăn ngay.

"Từ hôm nay, ngủ ở phòng tôi."

"..."

Trong khoảnh khắc, Hee Joo cảm thấy nghẹt thở.

"Sống như thế này, chúng ta sẽ chỉ càng trở thành những người có lỗi với nhau. Khi bên ngoài càng náo loạn, thì điều dễ bị bỏ qua nhất chính là sự tan vỡ từ bên trong. Hong Hee Joo, em hẳn đã học được điều này khi còn cắp sách đến trường.

"Ánh mắt lạnh lẽo của anh dường như xuyên thấu cô. Đột nhiên, anh kéo ghế đứng dậy, vòng qua bàn tiến về phía cô."Tình cờ thôi, tôi đã thấy một vài thứ trong điện thoại của em."

"..."

"Em lưu số của tôi thú vị thật đấy."

Hee Joo bỗng giật mình: "Chết rồi!"

"

"Người chồng công vụ".

"Anh nhấn nhả từng chữ một cách chậm rãi, ánh mắt dường như muốn nghiền nát cô. Cô đặt tên như vậy để không quên hoàn cảnh của mình, để không ôm hy vọng cũng như không thất vọng. Thế nhưng, khi nghe chính miệng anh nhắc lại, má cô bỗng đỏ bừng như lửa đốt."Nếu vậy, đã gọi là công vụ, chúng ta cần hợp tác cho thật tốt."

"...!"

"Lễ kỷ niệm 70 năm của nhật báo ChungWoon, em sẽ đi cùng tôi. Tôi cũng muốn thử một cuộc hôn nhân công khai với Hong Hee Joo.

"Nói rồi, anh bất ngờ cúi xuống và vén áo sơ mi của mình lên. Cơ bụng rắn chắc lập tức hiện ra trước mắt Hee Joo. Cô hoảng loạn quay đi, nhưng lại bị anh nắm lấy gáy, kéo lại gần hơn. Hương thơm mạnh mẽ từ cơ thể anh hòa lẫn với cảm giác thô ráp của mép áo chạm vào môi cô."Trông em như em bé vậy, môi còn dính sữa kìa.

"Baek Sa Eon thô bạo lau đi vệt sữa trên nhân trung của cô. Tuy hành động có vẻ thiếu kiên nhẫn, nhưng động tác của anh lại rất nhẹ nhàng. Hee Joo sững sờ, nhìn chăm chú vào cơ bụng rõ nét và xương hông hiện ra. Cô thậm chí không dám chớp mắt. Điều kỳ lạ là, cô bất giác nuốt khan. Baek Sa Eon liếc nhìn đồng hồ treo tường, lưỡi tặc nhẹ, rồi thả tay xuống. Anh không chút luyến tiếc quay lưng, bước nhanh về phía phòng ngủ, tay siết chặt chiếc áo sơ mi bị bẩn."...

"Chỉ còn lại một mình, Hee Joo đưa tay sờ khóe môi nóng ran. Anh lau mạnh đến mức vùng da quanh môi cô đỏ lên. Khi bóng anh khuất hẳn, cô cảm thấy mình không còn chút sức lực nào. Cô ngã xuống sofa, môi vẫn đau âm ỉ, rồi đột ngột bật dậy."Rửa bát thôi...

"Cố gắng tỏ ra bình thản, cô mở máy rửa bát. Tít tít tít, tít tít tít. Tiếng chuông điện thoại vang lên. Đó là nhạc chuông mà cô tự cài đặt, nhưng lần này nghe lại như một âm thanh xa lạ. Do cô từng tuyên bố mình bị mất giọng, gần như không ai gọi trực tiếp cho cô..."... Chắc mẹ gọi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!