Chương 15: (Vô Đề)

"——Mày nghĩ tao chỉ là một gã đàn ông ru rú ở nhà tự làm mấy chuyện xấu hổ sao? Tao sẽ giết mày, giết mày. Thật sự tao sẽ giết mày."

"Khụ khụ!"

Ngay khi nghe thấy âm thanh này, tóc gáy của Hee Joo dựng đứng cả lên. Đã vậy, âm thanh này lại còn vô cùng quen thuộc...

"——Tên khốn! Tao sẽ không tha cho mày đâu! Tuyệt đối không tha! Tao sẽ dùng dao rạch vào má mày…! Dội nước bẩn lên người mày…! Rồi xé mày ra từng mảnh…! Cuối cùng rắc tro lên…! Để mày biến mất không dấu vết…!"

Cái gì đây?

Đó là... giọng mình trong bản ghi âm thay đổi giọng nói sao?!

Sắc mặt Hee Joo tái nhợt, không còn một giọt máu. Mặc dù vài câu là giọng của bọn bắt cóc, nhưng phần lớn đều là lời mà chính cô đã nói.

Chúng đã khéo léo cắt ghép những gì Hee Joo từng nói, tạo ra một "kẻ đe dọa" hoàn toàn mới. Cằm cô mở lớn, không tài nào khép lại được.

"——Nếu không muốn xe của mình thành đống sắt vụn, thì mau mang 2 tỷ won đến đây giải quyết…! Có phải tao quá tử tế rồi không?"

"……"

"——Sẵn sàng chưa? Ngày mai tao sẽ không chút do dự mà giết mày."

Chuyện này... rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Ai đã làm ra bản cắt ghép này?!

Hee Joo với hạt cơm còn dính trên khóe miệng loạng choạng đứng dậy, bước đến trước TV. Đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng, đôi tay run rẩy không ngừng.

Đúng lúc đó, với bản năng nhạy cảm, cô chợt quay đầu lại. Rầm rầm rầm——! Ai đó đang thô bạo đẩy cửa bước vào.

Một người đàn ông trông vô cùng thảm hại xuất hiện, kèm theo mùi khói ám đầy khó chịu. Mái tóc vốn luôn gọn gàng nay rũ rượi che kín trán, áo sơ mi trắng bị ám khói đen kịt. Chiếc áo khoác và cà vạt chẳng biết đã thất lạc nơi nào.

Càng đến gần, mùi khét cháy càng xộc thẳng vào mũi cô.

"……!

"Một dự cảm không lành lập tức bao trùm lấy Hee Joo. Chẳng lẽ là… Cô cố ép mình gạt bỏ nghi ngờ vừa lóe lên. Không thể nào đâu... Ánh mắt hai người gặp nhau, không cách nào trốn tránh."Tôi muốn xem đùi em."

"……!"

Đầu óc Hee Joo hoàn toàn trống rỗng, cô chớp mắt liên tục. Có phải... mình nghe nhầm không?

"Để tôi cởi hay em tự cởi?

"Ánh mắt của Baek Sa Eon trần trụi dừng lại ở phần dưới cơ thể Hee Joo. Quả nhiên là không nghe nhầm."Khoan đã, đùi? Tại sao lại muốn xem đùi vào lúc này…."

Nhìn thấy sắc mặt cô trắng bệch, anh ta thản nhiên bổ sung:

"Có kẻ đã phóng hỏa đốt văn phòng của tôi."

Ánh mắt anh vừa sâu thẳm vừa mang vẻ lười biếng, cúi xuống nhìn Hee Joo.

"Chính là hắn."

"……!

"Anh khẽ hất cằm, chỉ vào màn hình tin tức. Cái gì…? Không, không phải vậy đâu...! Mặc dù bản ghi âm đó là của em, và lời đe dọa cũng từ em, nhưng em không phải là kẻ phóng hỏa! Tuyệt đối không phải!"Chỉ là chọc tức hắn ta một chút, thế mà hắn đã không kiềm chế được mà ra tay——"

Baek Sa Eon hất những lọn tóc che khuất tầm nhìn, lạnh lùng nói:

"Thật thú vị, sửa lại cái thói xấu của em đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!