Chương 49: (Vô Đề)

Thương tổn do Tiên Khí gây ra thì thuật chữa trị thông thường đều vô dụng. Lúc ấy, Mặc Linh Nguyệt dùng Nguyệt Hồn Linh đánh vào mặt hắn mà chẳng hề nể nang chút nào. Dù không đau lắm, nhưng Cố Diệp Phong với cái mặt bầm dập thế này thì chẳng còn mặt mũi nào để ra ngoài, chỉ đành chờ mặt lành lại rồi mới đi lãnh linh thạch từ đấu giá hội.

Nhưng nhà đấu giá không cho hắn cơ hội đó.

Vì đấu giá quá nhiều vật phẩm, một ngày không đủ để bán hết, nên đấu giá hội kéo dài suốt ba ngày. Ngay ngày thứ hai, một nhóm người đã đột nhập vào đấu giá hội nhằm cướp đi Tiên Khí.

Chuyện này Cố Diệp Phong có thể chịu đựng sao?

Đương nhiên là không thể!

Hắn thay bộ y phục có dấu hiệu của Cố gia thành một bộ đồ đen, quấn khăn che mặt, rồi cầm lấy thanh kiếm treo trên tường, vọt thẳng đến nhà đấu giá.

Nhà đấu giá bị hắc y nhân bao vây, bên trong đã bắt đầu giao tranh.

Vì phía chính diện có quá nhiều người, Cố Diệp Phong lo rằng nếu chậm chân, Tiên Khí sẽ mất, nên không muốn dây dưa ở cửa. Hắn lập tức vung kiếm nhảy lên, một nhát kiếm mở ra lỗ hổng trên nóc nhà, rồi từ đó nhanh chóng nhảy xuống đất.

Giữa nhà đấu giá, đài đấu giá đã bị một nhóm hắc y nhân chiếm lĩnh. Khi Cố Diệp Phong đáp xuống, đám hắc y nhân phía sau liền quay nhìn hắn. Thấy kiểu ăn mặc của hắn giống mình, chúng tưởng là đồng bọn, nên lại dời tầm mắt đi.

Một tên hắc y nhân cao lớn, toàn thân bị bao phủ trong màu đen, chỉ lộ ra đôi mắt, quay đầu nhìn Cố Diệp Phong, giọng nói mang theo vẻ trách móc: "Huynh đệ! Có cửa mà không đi, leo lên nóc nhà làm gì? Làm ta giật cả mình!"

Giọng nói này nghe thật quen thuộc, quen đến mức như vừa mới nghe không lâu trước đây. Cố Diệp Phong chớp chớp mắt, chẳng lẽ đây là đám người áo đen mà hắn đã lừa lấy Tiên Khí bằng sữa bột?

Hắn nhìn quanh, cách đó không xa, quả nhiên thấy một tên hắc y nhân cao gầy, hư hư thực thực giống như đồng bọn của đám này. Không nghi ngờ gì nữa, chính là bọn họ.

Nghĩ lại thì cũng chẳng có gì bất ngờ. Chắc là bọn họ sau khi phát hiện bị lừa đã tìm không thấy hắn, rồi lại phát hiện đấu giá hội đang bán đấu giá Tiên Khí mà bọn họ bị lừa mất, nên liền ra tay cướp lại.

Hơn nữa, hai tên ma tu kỳ quái kia dường như không có mặt.

Tuy Cố Diệp Phong không biết tại sao hai tên ma tu lại nghĩ hắn chung phe với bọn họ, nhưng chỉ cần đám tu giả này biết hắn đã lừa bọn họ, thì những kẻ bao che hắn chắc chắn cũng không thoát khỏi liên quan. Liên minh giữa ma tu và tu giả vốn đã không vững chắc, nên việc ma tu không đến cũng không làm hắn quá ngạc nhiên.

Giữa sân, chỉ có một số ít tu giả đang giao chiến với hắc y nhân, còn phần lớn người tu tiên đều ngã ngồi trên mặt đất, toàn thân mềm nhũn, có vẻ như đã trúng Hóa Linh Tán, không thể sử dụng linh lực.

Tuy nhiên, đám hắc y nhân không có ý giết họ. Dù sao, những người tham gia đấu giá hội phần lớn đều có thân phận không nhỏ. Nếu giết người, chắc chắn sẽ gây ra rắc rối lớn. Có vẻ như hắc y nhân chỉ muốn cướp lại Tiên Khí mà thôi.

Dù vậy, khi giao chiến với những người còn có thể sử dụng linh lực, đám hắc y nhân cũng không hề bận tâm đến những kẻ đã trúng độc, khiến không ít người tu tiên bị vạ lây, trên người xuất hiện nhiều vết thương, trông vô cùng thảm hại.

Cố Diệp Phong quan sát xung quanh, rồi tự nhiên bước đến bên cạnh tên tu giả cao lớn: "Hóa Linh Tán là do các ngươi tung ra à?"

Loại dược như Hóa Linh Tán không phải ai cũng có được. Nếu bọn họ có thứ này, đã chẳng bị hắn lừa trước đó.

Mà hôm qua, trước khi hắn rời khỏi, Hóa Linh Tán đã được bán đấu giá. Chắc chắn bọn họ đang dùng chính bình mà hắn đã bán đi.

Bình Hóa Linh Tán đó đã được sử dụng gần hết, sau đó lại bị vai chính đổ hơn nửa lên lụa để trị thương trên trán, nên giờ chỉ còn lại rất ít. Dùng để công kích một đại môn phái thì hoàn toàn không đủ, vì vậy hắn mới đem phần còn lại của Hóa Linh Tán ra đấu giá hội. Không ngờ rằng nhóm người này lại mua được.

Tên tu giả cao lớn có chút nghi ngờ nhìn về phía hắn: "Ngươi không biết à? Linh thạch là do cả bọn chúng ta cùng góp vào, chẳng lẽ... ngươi không góp!!!?"

Ánh mắt của tu giả cao lớn trong chốc lát đầy sát khí, tựa như nếu Cố Diệp Phong không đưa ra lời giải thích hợp lý, hắn sẽ không dễ dàng tha thứ.

Cố Diệp Phong liếc nhìn sang bên cạnh: "...... Có, có góp."

Thực tế, hắn chẳng những không góp một xu, mà còn lừa được cả đám bọn họ.

Cố Diệp Phong lại nhìn quanh những tu giả bị thương nằm rải rác xung quanh, rồi khoác vai tu giả cao lớn như anh em thân thiết: "Đại ca, hay là chúng ta thương lượng chút đi, có thể không cướp bóc nhà đấu giá này không?"

Tu giả cao lớn liếc mắt nhìn hắn, không chút do dự: "Không thể. Bọn họ bán đấu giá chính Tiên Khí của huynh đệ chúng ta. Chúng ta phải lấy lại, ngươi mau đi hỗ trợ đi!"

Tên hắc y nhân gầy yếu thấy tu giả cao lớn đang trò chuyện cùng kẻ khác, bèn nhìn đối phương rồi nhíu mày. Dù cả hai đều mặc đồ đen, nhưng trang phục của bọn họ khá giản đơn, còn kẻ kia lại mặc bộ áo đen tinh xảo, viền còn được thêu chỉ vàng, hoàn toàn không phải trang bị của bọn họ.

Hơn nữa, bóng dáng kia càng nhìn càng thấy quen thuộc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!