Mặc dù thân thể đã khôi phục bình thường, nhưng Cố Diệp Phong vì linh lực và tu vi đều bị phong ấn, tự nhiên không thể phân biệt được đây là loại đan dược gì. Đợi đến khi ăn vào, hắn mới cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Vốn dĩ Cố Diệp Phong đang tập trung tụ linh lực để phá vỡ pháp thuật áp chế, nhưng bỗng nhiên hắn cảm nhận trong cơ thể dần dần xuất hiện cảm giác khô nóng, cùng với một khát vọng nào đó ngày càng mãnh liệt, khiến toàn thân hắn trở nên ngây ngốc.
Hắn đưa tay nắm lấy bình đan dược trước mặt Mộ Vãn Phong, ngón tay trắng như ngọc, khớp xương rõ ràng, nhưng lại có chút run rẩy.
Hợp, Hợp Hoan Tán!!!?
... Dường như đây còn là loại đan dược có thể áp chế linh lực. Vừa mới tụ tập linh lực, đan dược này đã trực tiếp áp chế gắt gao, trước đó ăn vào cơ hồ không có tác dụng gì.
Cố Diệp Phong: "..." Thảo!
Mộ Vãn Phong có bệnh à!? Đưa hắn Hợp Hoan Tán!!!?
Đưa thì cũng được đi! Nhưng tại sao không đánh dấu trên bình đan dược hoặc báo cho hắn một tiếng chứ?
Không nói một lời, ai mà biết đây là Hợp Hoan Tán chứ!?
Hơn nữa, là đệ tử chính phái, ai lại có thể tùy tiện đưa người khác Hợp Hoan Tán!?
Cố Diệp Phong tức giận đến mức bóp nát bình đan dược trong tay, hắn chắc chắn là cố ý!
Không trách được mấy ngày nay Mộ Vãn Phong luôn hành xử quái lạ, hóa ra là âm thầm tìm cách hại hắn!
Còn dám nói hắn không chính trực? Mặt mũi đâu rồi!?
Dù hắn không chính trực đi nữa, cũng không đến mức âm thầm dùng loại đan dược đê tiện thế này!
Hợp Hoan Tán tuy có thể áp chế linh lực, nhưng không áp chế tu vi, nên thực ra dược hiệu đối với người tu tiên cũng không hoàn toàn không thể chịu đựng. Ý chí mạnh mẽ có thể dựa vào cường độ thân thể mà chống đỡ.
Dù sao thì Đan Phong cũng không thể luyện chế ra loại đan dược có dược hiệu quá mãnh liệt, nếu bị người trong tà phái dùng để hại người khác, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Nhưng Cố Diệp Phong vì bị phong ấn tu vi và linh lực, nên dược hiệu của Hợp Hoan Tán phát tác nhanh chưa từng thấy, chỉ trong chốc lát, mắt hắn đã trở nên mờ mịt, hơi thở cũng dần dồn dập.
Hắn c*n m** d***, rút khỏi linh lực đã tụ tập, dùng thần hồn gắt gao áp chế dược hiệu của Hợp Hoan Tán, lúc này mới tỉnh táo được phần nào.
Mặc Linh Nguyệt cảm thấy người trên giường có điều bất thường, lo lắng tiến lại gần, "A Phong? Có chuyện gì vậy?"
Cố Diệp Phong ngửi thấy hương thơm quen thuộc từ người vừa đến, khiến cảm giác d*c v*ng trong cơ thể càng thêm mãnh liệt.
Cố Diệp Phong ý chí vẫn còn mạnh mẽ, người đến gần hắn chỉ khiến hắn cắn chặt môi dưới để giữ tỉnh táo. Hắn khó khăn mở miệng, hơi thở nóng rực, "Sư đệ..."
[Tránh xa ta ra chút.] Giọng nói trầm thấp bỗng nhiên ẩn chứa d*c v*ng không thể kiềm chế, kèm theo hơi thở dồn dập vang lên bên tai. Mặc Linh Nguyệt thoáng ngây người, nhìn Cố Diệp Phong một cái, dù không hiểu rõ tình hình nhưng vẫn nghe theo lời hắn, lùi ra xa một chút, sợ ảnh hưởng đến hắn. Nếu linh lực vận hành sai đường, nhẹ thì tổn thương kinh mạch, nặng thì tẩu hỏa nhập ma.
Cố Diệp Phong cố gắng duy trì tỉnh táo, nhưng vì bị d*c v*ng giày vò, khóe mắt hắn dần ửng đỏ, đáy mắt ngấn nước, sự kiềm chế càng khiến hắn khó chịu, khuôn mặt thanh tú dần phủ lên một lớp đỏ nhạt.
Mặc Linh Nguyệt thấy vậy, cảm giác có gì đó không đúng, đây rõ ràng là dấu hiệu linh lực mất kiểm soát.
Chẳng lẽ hắn uống quá nhiều đan dược, linh lực bạo phát?
Nếu linh lực bạo phát, đó không phải chuyện nhỏ, nếu không kiểm soát kịp thời, sẽ hủy hoại gân mạch và đan điền.
Mặc Linh Nguyệt lập tức lao đến trước người Cố Diệp Phong, đưa tay bắt lấy cổ tay hắn, định đưa linh lực vào cơ thể hắn để kiểm tra tình hình bên trong.
Nếu thật sự là linh lực bạo phát, hắn cũng có thể giúp áp chế phần nào.
Cảm giác lạnh lẽo từ cổ tay người bên cạnh khiến khát vọng trong lòng Cố Diệp Phong gia tăng, gần như sắp mất kiểm soát. Hắn chỉ có thể cắn chặt môi dưới để không mất lý trí. Môi dưới bị cắn đến rỉ máu, vệt máu đỏ tươi lăn xuống khóe miệng, nổi bật trên làn da trắng ngọc vô cùng diễm lệ.
Cố Diệp Phong, ánh mắt mơ màng, nhìn về phía người bên cạnh, vừa vặn chạm phải ánh mắt của hắn. Gương mặt tinh xảo, lạnh lùng, lông mi dài như cánh quạt khẽ rung động, mái tóc đen mềm mại xõa xuống sau lưng, cổ trắng nõn bị vây trong bộ y phục trắng đôi chút hỗn độn. Trong khoảnh khắc, chút lý trí còn sót lại của hắn suýt nữa sụp đổ hoàn toàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!