Hai người chậm rãi bước đi phía trước, Mặc Linh Nguyệt trầm mặc hồi lâu mới mở miệng, "A Phong, ngươi đã từng đánh bại bản sao của mình chưa?"
Chiến thắng một phiên bản khác của chính mình không phải chuyện dễ dàng.
Bởi vì đối phương không chỉ có dung mạo giống ngươi, mà còn sở hữu tất cả ký ức và thực lực của ngươi. Ngay khoảnh khắc ngươi rút kiếm, đối phương đã biết ngươi sẽ tấn công thế nào.
Giọng Cố Diệp Phong trầm ổn, mang theo sự trấn an, "Đừng lo lắng, có ta ở đây."
Mặc Linh Nguyệt mím môi, "Tốt hơn hãy tìm hắn trước đã."
Hy vọng những người khác chưa gặp phải 'hắn', nếu không tình thế sẽ rất khó xử, thậm chí chưa chắc có thể rời khỏi ảo cảnh.
Cuộc đời không phải lúc nào cũng như ý người muốn, đại đạo vô tình, nhân sinh biến ảo, càng sợ hãi điều gì, điều đó càng dễ xảy ra.
Nói đơn giản, có đôi khi càng sợ cái gì, cái đó lại càng đến.....
Hai người đi chưa bao lâu, phía trước trong làn huyết vụ đã thấy lờ mờ bóng người, Cố Diệp Phong cõng Mặc Linh Nguyệt cẩn thận tiến lại gần. Chưa tới nơi, hắn đã ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc hơn cả trước đó.
Cố Diệp Phong nhìn bóng người nhấp nhô, phía trước chắc hẳn đang giao chiến, hơn nữa trận chiến rất kịch liệt. Hắn cõng người chậm rãi tới gần, tốc độ càng cẩn trọng hơn.
Mặc Linh Nguyệt vừa nhìn rõ cảnh tượng trước mắt, trong đầu bỗng vang lên những giọng nói mà hắn không kịp phòng bị.
Không được, đánh không lại, chi bằng rút lui trước...
Chỉ cần có sư huynh ở đây, Thất sư muội vĩnh viễn không để mắt đến ta, nếu, nếu sư huynh chết ở nơi này...
Chết tiệt! Ta mạnh đến vậy sao? Đánh mãi không được!
Cố! Diệp! Phong! Ngươi tốt nhất đừng gặp ta, nếu không ta giết ngươi!
Hết rồi, lần này chắc chết ở đây, chết tiệt Cố Diệp Phong!
...
Đồng tử Mặc Linh Nguyệt khẽ co lại, cả người run rẩy, bàn tay vô thức siết chặt.
Người này không phải Cố Diệp Phong!
Thuật đọc tâm của hắn trước mặt Cố Diệp Phong tuy không thể ngăn được tiếng lòng của đối phương, nhưng hắn có thể che chắn những giọng nói từ người khác.
Hắn đã thử, chỉ khi rời xa Cố Diệp Phong, hắn mới không thể khống chế thuật đọc tâm.
Và lúc này, hắn đã mất kiểm soát.
'Cố Diệp Phong' liếc nhìn người trên lưng, vẻ mặt nghi hoặc, "Sư đệ, ngươi làm sao vậy?"
Mặc Linh Nguyệt cố gắng giữ bình tĩnh, giọng nói đều đặn, "Chỉ là có chút sợ hãi."
'Cố Diệp Phong' khẽ cười, "Sư đệ đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi."
Mặc Linh Nguyệt cúi mắt, nhàn nhạt đáp lại một tiếng.
Người cõng Mặc Linh Nguyệt không kinh động đến những người đang giao chiến, mà trực tiếp tránh đi.
Mặc Linh Nguyệt yên lặng nằm trên lưng hắn, không nói gì, bầu không khí trở nên vô cùng tĩnh lặng trong giây lát.....
Cố Diệp Phong lau vết máu nơi khóe miệng, vẻ mặt thản nhiên nhìn 'Mặc Linh Nguyệt' đang bị hắn một kiếm đâm thủng bụng.
Vai chính quả nhiên là vai chính.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!