Cố Diệp Phong, vài phút trước vẫn còn là một người thích cả ngày đọc tiểu thuyết và chơi trò chơi tự do.
Hắn thích nhất là những nam chính kiểu thánh phụ, đến mức khi nam chính bị bắt nạt thảm hại, bị đè nén? Đó là điều không tồn tại!
Thánh phụ thật là phẩm hạnh tốt đẹp!
Thánh khiết vô cùng, sẵn sàng hy sinh bản thân chỉ để hoàn thành ước nguyện của người khác.
Dù bị bắt nạt thế nào, chỉ cần nói vài lời xin lỗi giả tạo, hắn sẽ tha thứ, bất kể bị đối xử ra sao, hắn cũng không hắc hóa.
Quả thực là phẩm cách tuyệt vời nhất!
Trái ngược hoàn toàn, hắn ghét nhất là những kiểu nhân vật hắc hóa bệnh kiều, động tí là hắc hóa, động tí là báo thù.
Còn báo thù cả vốn lẫn lời, người ta lúc bắt nạt ngươi cũng đâu có quá đáng như vậy đúng không?
Đúng rồi, vài phút trước Cố Diệp Phong vẫn nghĩ như thế...
Ai ngờ hắn nói xuyên là xuyên thật! Giây tiếp theo đã thấy mình đứng giữa một thế giới Tu Tiên hung tàn tột độ!
Còn bị ý thức Thiên Đạo thông báo rằng hắn phải giúp thiên tuyển giả Mặc Linh Nguyệt (vai chính) xây dựng tam quan đúng đắn, để tránh cho hắn diệt thế, và hắn mới có thể trở lại thế giới của chính mình. Hơn nữa, không được OOC .
Và cơ thể mà hắn đang nhập vào chính là một thánh phụ, sẵn sàng hy sinh bản thân để soi sáng cho người khác.
Ý thức Thiên Đạo: Ngươi không phải thích thánh phụ nhất sao? Giờ vui vẻ chưa?
Cố Diệp Phong: "..." Ta vui vẻ cái củ kẹo ngươi ấy!
Hắn thích người khác là thánh phụ, sau đó soi sáng cho hắn thì được!
Chứ không phải chính mình làm thánh phụ đi soi sáng cho kẻ khác!
Khác biệt này lớn lắm!
Hơn nữa, thế giới này có sụp đổ thì liên quan gì đến hắn chứ?
Hắn chỉ là một sinh viên bình thường thôi mà!
Nhưng dù không tình nguyện, hắn vẫn phải theo ý của thế giới này mà cố gắng, nếu không sẽ bị kẹt trong cái thế giới quỷ quái này cả đời.
À không, có khi là mấy đời.
Cố Diệp Phong hít sâu một hơi, siết chặt nắm tay.
Chẳng phải chỉ là ngăn cản vai chính diệt thế sao? Hắn có thể làm được!
Chỉ cần cắt đứt những điểm mấu chốt trong cốt truyện của vai chính trước khi chúng phát sinh, chắc là không có vấn đề gì!
Ngay khi hắn đã lên kế hoạch kỹ càng, hắn mới chợt nhận ra, tên Mặc Linh Nguyệt này thật xa lạ, xa lạ đến mức hắn chưa từng nghe qua.
Vậy nên, có vẻ như... hắn chưa từng đọc qua tiểu thuyết này?
Cố Diệp Phong: "..." Không phải chứ! Kịch bản còn không có, hắn biết làm sao mà ngăn cản đây!!!?
Hắn điên cuồng gọi Thiên Đạo ý thức, nhưng từ khi hắn xuyên qua đây, Thiên Đạo ý thức chỉ nói với hắn hai câu rồi liền lặng im, bây giờ gọi mãi cũng không đáp lại.
Cố Diệp Phong nghiến răng, không có trách nhiệm như thế, bảo sao thế giới này không giữ được!
May sao, dù không có kịch bản trong tay, nhưng ít ra hắn thừa kế ký ức của nguyên chủ, không đến mức hoàn toàn mù mờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!