11
Chúng tôi hoàn toàn không ngờ rằng, chủ nhiệm
- người rất ghét làm mông, lại vì bảo vệ nụ hôn đầu của Tống Tiểu Tiểu mà chủ động chọn cách… ị phân.
Chúng tôi đều rất cảm động.
"Không được đâu, nữ chính ăn ít quá, rặn không ra." Bạn dạ dày nói. Lớp trưởng, người phụ trách đại tràng, cũng tỏ vẻ đồng tình.
Mắt thấy miệng nam chính ngày càng sát gần, cả lớp hoảng loạn đến xoay vòng vòng.
Nhìn tớ! Bạn tóc hét lớn.
Chỉ thấy ngay khi nam chính sắp hôn nữ chính, tóc trên đầu nữ chính bỗng hóa thành hai khúc chày gỗ, bất thình lình đập thẳng vào mặt hắn.
Vừa rồi là cái gì?
Nam chính kinh ngạc che mặt.
Trong ánh đèn lờ mờ, hắn không thấy rõ chuyện gì vừa xảy ra.
Bạn tóc vội vã giả chết, nằm im trên gối đầu.
Tống Tiểu Tiểu lắp bắp:
"Không… không có gì… Ngươi có thể… đừng hôn ta không?"
Nam chính bị phân tán sự chú ý, lạnh lùng cười:
"Ta lại càng muốn hôn ngươi."
Hắn lại cúi người xuống.
"A a a! Nụ hôn đầu tiên của tôi!" Tống Tiểu Tiểu hét lên thảm thiết.
🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟
Tôi cái khó ló cái khôn, nhắc nhở:
"Tiểu Tiểu, nhanh nhổ nước miếng!"
Đúng rồi!
Tống Tiểu Tiểu được chỉ điểm, lập tức há miệng nhổ thẳng vào mặt nam chính.Phi!
Căn phòng tối tức thì chìm vào tĩnh lặng.
Sợ nhất là không khí đột nhiên im lặng.
Nam chính dừng động tác, chậm rãi đưa tay lau mặt.
Và thế là, chúng tôi được như ý nguyện – bị đá ra khỏi phòng, đồng thời còn bị hắn tức giận ra lệnh đưa thẳng đến chùa.
Khi nữ chính tỉnh táo lại, mọi chuyện đã thành kết cục không thể thay đổi.
Nàng ngạc nhiên hỏi xem chuyện gì đã xảy ra, nhưng đám tỳ nữ chỉ nhìn nàng bằng ánh mắt thương tiếc.
Nghe xong toàn bộ sự việc, nữ chính rưng rưng nước mắt, cúi đầu nức nở:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!