Chương 37: Bộ dáng khi đỏ mặt của em trông đáng yêu quá.

Dù được an ủi như vậy, Thiển Linh vẫn không khỏi lo lắng.

Buổi kiểm tra này có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với cậu.

Thiển Linh ngồi xuống, ngay lập tức một tờ bài kiểm tra được đặt ngay ngắn trước mặt.

"Không cần vội, cứ vừa làm vừa trò chuyện nhé."

Thiển Linh khẽ gật đầu, cầm lấy chiếc bút.

Những câu hỏi trong bài kiểm tra đều rất cơ bản, thuộc về những kiến thức thường thức đơn giản. Nếu đã từng làm các bài kiểm tra kiến thức tổng quát, cậu sẽ thấy chúng chẳng có gì khó khăn.

"Xin hãy giới thiệu đôi chút về tình hình của bản thân ở bệnh viện."

Câu hỏi tuy đơn giản, nhưng đối với Thiển Linh, việc vừa trả lời vừa làm bài đòi hỏi sự tập trung cao độ. Cậu buộc phải dừng bút, nếu không lời nói sẽ trở nên lắp bắp.

"Mọi người ở đây đều đối xử với tôi rất tốt, nhưng tận sâu trong đáy lòng, tôi luôn hướng về sự tự do, khao khát được là chính mình, được sống trong một cơ thể tự tại và độc lập."

Mấy người giám khảo ngồi đối diện nhìn nhau cười nhẹ.

"Không có ai từng ức h**p cậu sao?"

"Cậu có cảm thấy mọi thứ đang diễn ra trước mắt là thật, hay chỉ là một giấc mơ?"

"Có ai đang ẩn nấp trong bóng tối âm mưu hãm hại cậu không?"

Những câu hỏi này sắc sảo hơn hẳn những câu trước, Thiển Linh nắm chặt chiếc bút, có chút bối rối không biết nên trả lời thế nào.

"Khó trả lời lắm sao?"

Thiển Linh khẽ gật đầu.

"Vậy thì để tôi hỏi câu khác nhé, cậu cho rằng mình là một thực thể tồn tại thật sự trên thế giới này? Hay chỉ là một nhân vật trong một trò chơi nào đó?" ( đù cái này giống bức tường thứ 3 ý mấy bà )

Lông mi Thiển Linh khẽ run lên.

Thế giới này đối với cậu, vốn dĩ chỉ là một Ải, tất cả mọi người ở đây đều là những NPC.

Nhưng mỗi một chi tiết, mỗi một nơi chốn ở đây đều chân thật đến lạ kỳ.

"Không cần nghĩ ngợi nhiều đâu."

Thiển Linh khẽ "dạ" một tiếng.

"Tôi nghĩ mọi thứ ở đây đều là thật, không phải trò chơi, tôi là một người thật sự tồn tại trên thế giới này."

Quả nhiên, vừa dứt lời, những người ngồi sau chiếc bàn dài bắt đầu khẽ bàn tán với nhau.

Qua câu trả lời vừa rồi, ấn tượng của họ về cậu đã tốt hơn không ít.

Ngoan ngoãn, vô hại, không có vẻ gì là nguy hiểm, dường như cũng không có biểu hiện trạng thái tinh thần bất ổn.

Với tình hình này, rất có khả năng người nhà sẽ được phép đón cậu về.

Thiển Linh tuy có phần chậm hiểu, nhưng cũng nhận ra câu trả lời nào sẽ mang lại lợi ích cho mình, vì vậy cậu đã nói dối lương tâm.

Bài kiểm tra càng đi xuống, vẻ mặt Thiển Linh càng trở nên khác lạ.

Không đúng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!