Chương 27: Mày thử động vào em ấy dù chỉ một sợi tóc thử xem.

663: [ Ấy ấy, bạn tôi ơi, đừng có nhúc nhích nữa! Cậu càng giãy giụa là máu nó tuôn ra thêm đó! ]

Nhưng mà...... tớ mới là đứa bị bắt làm con tin mà... huhu! Thiển Linh run rẩy, chân tay bủn rủn.

Thứ duy nhất giữ cho cậu không bị té ngay lúc này, chính là cơ thể người đàn ông phía sau đang áp sát quá chặt, gần như giam cầm cậu hoàn toàn trong vòng tay lạnh lẽo của gã.

"Hệ thống ơi..."

"Nè hệ thống! 663! cậu không phải người bạn trợ lý đáng yêu của tớ sao? "

" Nếu cậu đã xem tớ là bạn... vậy thì mau giúp tớ đấm tên phía sau đi "

[......]

Đây là lần đầu tiên 663 gặp một người chơi vừa khóc lóc ăn vạ, vừa cố gắng thương lượng với hệ thống như này.

Công việc của nó là làm trợ lý phát sóng trực tiếp cho những người chơi tham gia các ải kinh dị mà.

Trời ơi, nó chỉ có trách nhiệm truyền đạt thông tin và thông báo nhiệm vụ chính của ải trò chơi thôi chứ nó có phải là bảo mẫu giữ trẻ đâu. Dù người chơi đối mặt với bất kỳ mối nguy hiểm nào trong lúc thực hiện nhiệm vụ, họ đều phải tự lực cánh sinh. Hệ thống không có quyền can thiệp, cũng chẳng có nghĩa vụ gì phải giúp đỡ.

"Sao cậu không nói gì với tớ hết ?"

"Chỉ có cậu hiện tại có thể giúp tớ mà thôi... tớ biết cậu rất lợi hại... cậu nhất định sẽ không bỏ mặc tớ chết đâu, đúng không ?"

Giọng Thiển Linh mềm mại, ngây thơ và tin tưởng một cách mù quáng vào cái hệ thống vô tri này và chảnh chó này.

[...... Ừa.]

"Tuyệt quá, tớ biết cậu sẽ không bao giờ bỏ rơi tớ mà. Iu cậu quá đi mất !" Niềm vui bất ngờ suýt chút nữa đã khiến Thiển Linh quên béng mình vẫn đang bị bắt làm con tin.

Âm thanh điện tử đều đều của hệ thống vang lên, nhắc nhở:

[Yên tâm đi! Tớ đã gửi tin nhắn cho Đoạn Tinh Dực rồi. Giờ cậu cứ làm theo lời hắn, đừng có quậy phá, cố gắng giữ cho cái tên đang giữ cậu không nổi điên.]

Phòng sinh hoạt chung.

NPC do hệ thống điều khiển vội vã xông vào.

Lúc này, Đoạn Tinh Dực đang vật Bạch Cảnh xuống đất, đè chặt không một chút thương tiếc.

Khóe miệng Đoạn Tinh Dực rách tươm, nhưng thương tích của Bạch Cảnh xem ra còn nghiệm trọng hơn hắn rất nhiều.

Đoạn Tinh Dực tung một cú đấm trời giáng, vừa tàn bạo và không một chút thương xót nào, khiến cho máu lập tức ứa ra từ đuôi mắt, mũi và khóe miệng của Bạch Cảnh.

"Không xong rồi, lão đại ơi !" NPC hệ thống hốt hoảng nói, "Em nhìn thấy Thiển Linh bị một gã đàn ông bắt làm con tin ở phòng trị liệu, tình hình rất nguy cấp cậu ấy đang chảy máu rất nhiều!"

Đoạn Tinh Dực khựng tay lại, cú đấm đang vung giữa không trung bất động.

"Mày vừa nói gì?"

"Thiển Linh bị thương ——"

Chưa kịp để NPC nói hết câu, Đoạn Tinh Dực đã bật người đứng dậy, nhanh như một cơn gió thoảng qua, NPC đã không nhìn thấy bóng dáng của Đoạn Tinh Dực đâu nữa.

Đường đến phòng trị liệu, Đoạn Tinh Dực thuộc nằm lòng, nhưng chưa bao giờ tim hắn lại đập nhanh như thế này, trong đầu chỉ hiện lên gương mặt mếu máo đáng thương của Thiển Linh.

Một nhóc con nhút nhát và pha chút đỏng đảnh như cậu, chỉ cần bị dọa một tí đã mếu máo, giờ phút này chắc chắn đang sợ hãi tột độ, có lẽ là nước mắt nước mũi tèm lem hết rồi cũng nên.

Chết tiệt!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!