Ngoại truyện 3
Liên hoan phim Thanh Thụ diễn ra nửa tháng, mấy khách sạn trong khu nghỉ dưỡng Ôn Cảng đều được bao trọn. Vì là lần đầu tiên tổ chức, nhiều dự án và triển lãm không cần vé vào cửa, mở cửa miễn phí cho du khách trải nghiệm, mỗi ngày đều có rất nhiều người qua lại.
Thời gian gần đây, thành phố nhỏ Ôn Cảng trở thành địa điểm săn tin mới của paparazzi, dù sao thì các ngôi sao lớn đều tụ tập ở đây, xác suất gặp được ngôi sao trên đường còn cao hơn cả Hoành Đi3m, chụp vài tấm là đủ việc làm cả tháng.
Quán cà phê ở góc phố buổi trưa, ánh mặt trời chiếu qua mấy nụ hoa tím xanh và con mèo hoang đang cuộn tròn ngủ gật. Một đôi nam nữ ngồi gần cửa sổ kính thu hút sự chú ý tò mò của người đi đường.
Hiếm khi Khương Sơ Nghi có nửa ngày rảnh rỗi, lại đột ngột nhận được thông báo công việc. Tiểu Chung chạy một chuyến, mang kịch bản triển lãm phim ngày mai đến, bảo cô tranh thủ thời gian học thuộc quy trình.
Người bên cạnh cũng không làm phiền cô, thỉnh thoảng đút cho cô ít trái cây và đồ ăn vặt. Khương Sơ Nghi nửa nằm trên bàn lật kịch bản, thấy có thứ gì đó đưa đến bên miệng, thuận miệng ăn luôn.
Ăn một hồi phát hiện có gì đó sai sai, hình như cô cắn hụt mấy lần rồi.
Một miếng lê trắng ngần lơ lửng bên miệng, Khương Sơ Nghi nghiêng đầu, làm động tác muốn cắn, quả nhiên, bàn tay đang cầm miếng lê kia lại hạ xuống phân nửa.
Cuối cùng, ánh mắt cô cũng rời khỏi trang giấy đó.
Tông Dã đang đeo tai nghe bluetooth nói chuyện điện thoại, hình như hoàn toàn không chú ý đến cô.
Khương Sơ Nghi giữ tay anh lại, ngậm lấy miếng lê.
Tông Dã ngừng nói, nhìn cô.
Hôm nay anh đeo một chiếc kính gọng bạc mảnh, trông cả người rất nho nhã.
Đợi anh kết thúc cuộc gọi, Khương Sơ Nghi mới lên tiếng: "Hình như dạo này anh càng ngày càng thích đeo kính thì phải."
"Không phải em thích anh đeo kính sao?"
Khương Sơ Nghi: "Em thích bao giờ?"
Tông Dã có thuật đọc tâm à?
Khương Sơ Nghi vì một vài suy nghĩ riêng nào đó, quả thực khá thích Tông Dã đeo kính.
Bởi vì mỗi lần trước khi hôn, động tác nghiêng đầu tháo kính của Tông Dã đều làm tim cô đập nhanh hơn.
Tông Dã ghé sát tai cô, "Trước đây em say rượu đã nói với anh rồi."
Khương Sơ Nghi nuốt nước bọt.
Tông Dã biết hành động nhỏ này của cô có nghĩa là chột dạ. Anh mỉm cười, véo má cô, "Nhớ ra chưa?"
Khương Sơ Nghi nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh giác: "Khoan đã."
Anh dừng lại: "Sao vậy?"
"Hình như chúng ta bị chụp rồi." Họ đúng là bị chụp, không chỉ bị chụp, mà còn bị paparazzi vô lương tâm đăng lên Weibo.
Nhưng đây cũng không phải lần đầu tiên, Khương Sơ Nghi khi nhìn thấy tin tức, lòng đã bình thản như nước chảy.
Họ thường xuyên bị chụp lại, có khi là paparazzi, có khi là người qua đường, Tông Dã rút khỏi giới giải trí rồi lại như chưa từng rút. Mùa hè năm ngoái, Tông Dã cùng Khương Sơ Nghi đi mua đồ. Bóng lưng anh ngồi bên cửa sổ hưởng điều hòa, cúi đầu nhìn tờ rơi trên tay cũng bị người ta chụp lại.
Chủ tài khoản còn đăng mấy nền tảng tìm kiếm anh chàng đẹp trai lạ mặt này trên toàn mạng.
Sau đó được người ta giải thích mới biết, đây đâu phải anh chàng đẹp trai lạ mặt nào đâu, con mẹ nó hóa ra anh là Tông Dã.
Thời gian trôi đi, vẫn có một bộ phận fan cuồng ngày xưa của Tông Dã mãi không thể hòa giải với Khương Sơ Nghi, nhưng đa số mọi người đã buông bỏ. Khương Sơ Nghi làm việc rất kín đáo, khi bị hỏi về đời sống tình cảm, cô cũng chỉ đáp một câu chồng tôi là người ngoài giới, không tiện nói chi tiết rồi lướt qua, chưa bao giờ cố ý kéo chuyện tình cảm vào. Cho nên mỗi khi có tin tức tương tự, mọi người đều có thể bình tĩnh chúc phúc cho họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!