Chương 44: Ngôi sao thứ bốn mươi bốn

Bị tuôn một tràng như vậy, Tông Dã vẫn bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt chị ấy, "Chị Âm, chị nói nhỏ được không."

"Cậu còn sợ người khác nghe thấy hả?" Lý Hạ Âm làm ra vẻ ngạc nhiên, "Không tin nổi luôn đấy, cậu còn biết xấu hổ luôn à."

"Không phải." Tông Dã không hề tỏ ra xấu hổ, "Em sợ chị làm bạn gái em sợ."

Khóe môi Lý Hạ Âm giật giật, cảm xúc trong mắt thay đổi liên tục, sắp bùng nổ đến nơi.

Nhân lúc họ nói chuyện, Khương Sơ Nghi rút chân ra, kéo kéo Tông Dã, "Anh đứng dậy đi."

Vương Than dựa vào ghế sofa, vẫn không đứng đắn như thường ngày, "Thôi đi chị Âm, đừng chấp nhặt với người trẻ nữa, hiểu cho họ đi, tụi em từng tuổi này rồi, không điên cuồng thì già mất thôi."

"Cậu tưởng cậu hài hước lắm à Vương Than?"

Vương Than biết điều ngậm miệng.

Lý Hạ Âm căng cằm, hít sâu một hơi, từ từ thở ra, sau vài lần như vậy, chị ấy kéo ghế ngồi xuống.

"Lý Hạ Âm tôi đúng là tốt số quá mà, dưới tay có hai tên si tình." Chị ấy cười lạnh lẽo, khoanh tay trước ngực, "Nói tôi nghe xem, bắt đầu từ khi nào."

Vị này là người phụ nữ mạnh mẽ nổi tiếng trong giới với phong cách làm việc quyết đoán tàn nhẫn, công chính nghiêm minh, ngay cả Tân Hà cũng bị khí thế này trấn áp, yếu ớt trả lời: "Còn chưa bắt đầu đâu ạ."

"Chưa bắt đầu à." Phục Thành trầm ngâm, "Chuyện hai ngày trước cậu quên rồi à? Là cậu mất trí nhớ hay là tôi mất trí nhớ?"

Tân Hà: "…"

Lý Hạ Âm không thèm để ý đến hai người này nữa, quay sang Tông Dã, "Còn cậu thì sao."

"Em à?" Tông Dã suy nghĩ một chút, đưa ra một câu trả lời rất chân thành, "Bắt đầu từ năm mười ba tuổi."

Lý Hạ Âm cố nén cơn giận muốn chửi người.

Chị ấy xoa xoa thái dương, đứng phắt dậy, "Nào, cậu ra ngoài với tôi."

Đưa Tông Dã trở về phòng bên cạnh, Lý Hạ Âm giảm nhiệt độ điều hòa xuống vài độ, ném điều khiển đi, ngồi xuống ghế xoay, quát lớn: "Nói đi, câm rồi à?"

"Nói gì ạ?" Tông Dã hỏi.

"Không biết nói gì, được, vậy tôi hỏi cậu."

"Tại sao mấy hôm trước cậu bắt đầu tạm dừng gia hạn hợp đồng của tất cả các nhãn hiệu?"

"Tại sao năm ngoái cậu nộp đơn xin công ty thanh toán một khoản tiền vi phạm hợp đồng?"

"Tại sao cậu chọn yêu đương vào thời kỳ đỉnh cao sự nghiệp?"

"Rốt cuộc là tại sao? Hả? Tông Dã." Lý Hạ Âm lắc đầu, giọng điệu đầy khó hiểu, "Không cần sự nghiệp nữa rồi à? Cậu có khùng không?"

"Chị Âm."

Vẻ mặt Tông Dã vẫn rất bình tĩnh.

"Em nói thích cô ấy từ năm mười ba tuổi, không phải nói chơi với chị."

"Có lẽ chị nghe sẽ thấy khó tin."

"Em vào giới này." Tông Dã chỉ vào mình, "Là vì cô ấy."

Lý Hạ Âm chấn động đến im bặt, suýt chút nữa nghi ngờ tai mình, chị ấy đột nhiên bật cười, "Vì con bé đó à? Cậu si tình đến thế rồi cậu làm thần tượng làm gì? Sao cậu không lên miếu Nguyệt Lão làm thần tình yêu luôn đi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!