Chương 36: Ngôi sao thứ ba mươi sáu

Vương Than tưởng rằng câu hỏi của mình đã đủ kỳ lạ, không ngờ câu nói vô liêm sỉ tiếp theo của Tông Dã còn nặng ký hơn.

Dưới sự quan sát của hai người, ngón tay Khương Sơ Nghi cứng đờ, từ từ đẩy kính râm về vị trí cũ, che khuất tầm nhìn của Tông Dã.

Mặt Vương Than hiện lên chữ WTF, nhìn xung quanh, khó tin thì thầm: "Hello? Em chỉ nói giỡn thôi đó? Hai người đừng làm em sợ nhé?"

"Không phải đâu…" cô lùi lại một bước, nhắm mắt lại, cố gắng bình tĩnh giải thích với Vương Than, "Hai chúng tôi đang phối hợp tổ chương trình tạo hiệu ứng CP, giả vờ… giả vờ thích đối phương thôi."

"Phối hợp, tổ chương trình, tạo hiệu ứng CP, giả vờ – thích đối phương hả?" Vương Than lặp lại từng chữ, cố gắng hiểu logic trong đó.

"Hai người…" Vương Than nghẹn ngào mấy lần, cảm thán, "Mẹ nó tài thật luôn á."

Khương Sơ Nghi không nói nên lời.

Tông Dã cong môi: "Cậu với Phùng Diệu Đồng cũng có thể thử."

Mặt Vương Than không cảm xúc phun lại: "Tớ thử con mẹ cậu."

Khương Sơ Nghi không thể chịu đựng được nữa, nhỏ giọng nói với họ: "Không có chuyện gì thì tôi đi trước."

Nói xong cũng không đợi hai người lên tiếng, nhanh chóng quay người, chạy trốn.

Phùng Diệu Đồng ở ngay gần đó, chứng kiến toàn bộ quá trình sự việc.

Tuy không nghe rõ họ đang nói gì, nhưng cô ta tận mắt nhìn thấy Tông Dã đeo kính râm của mình cho Khương Sơ Nghi.

Phùng Diệu Đồng ngây như phỗng, cả người rơi vào trạng thái hoài nghi nhân sinh.

Mặc dù cô ta đã biết Khương Sơ Nghi có quan hệ tốt với đám người Tây Bạo từ trước, nhưng Phùng Diệu Đồng hoàn toàn không ngờ rằng, Khương Sơ Nghi lại có thể "thân thiết" với Tông Dã đến mức này…

Ngồi lại trên xe buýt, đầu óc Khương Sơ Nghi trống rỗng một lúc lâu, mới nhớ tháo kính râm xuống, lấy kem nền ra che quầng thâm mắt.

Phùng Diệu Đồng ngồi đó với tâm trạng phức tạp, cơn chấn động vừa rồi vẫn chưa nguôi ngoai, cách nhìn của cô ta đối với Khương Sơ Nghi cũng thay đổi hoàn toàn.

Người có thể lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy quả nhiên không đơn giản, Khương Sơ Nghi quả thực có vài chiêu trò… không biết đã dùng thủ đoạn gì mà câu được đại top của Tây Bạo… đúng là người không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.Hai giờ chiều, đoàn ghi hình <Quần tinh lấp lánh> đến nhà thi đấu bơi lội, mười mấy khách mời thay quần áo xong, bắt đầu ghi hình chính thức.

Theo đội hình đã chia tối qua, hai đội vẫn phải PK.

Hai tấm ván hình ngôi sao nổi trên bể bơi, mỗi tấm nối với một đường ván xốp rộng một mét, ở giữa là một chiếc thuyền phao cao su.

Đạo diễn đọc luật chơi cho họ theo lệ thường: "Chắc mọi người đều chơi cờ cá ngựa rồi nhỉ, trò chơi hôm nay cũng tương tự như vậy. Tất cả thành viên đội trắng và đội hồng đều đứng trên ván xốp, khi nghe thấy tiếng còi của tôi, trò chơi bắt đầu, hai đội cần tìm cách chiếm giữ thuyền phao, thành viên nào bị đẩy xuống bể bơi thì bị loại, cuối cùng đội nào còn nhiều thành viên trên thuyền phao cao su hơn thì thắng, mọi người hiểu chưa?"

Tằng Bình Phi cảm thán: "Cảm giác lại là một trận chiến khốc liệt nữa rồi."

Anh ta nhìn Trì Mộng Nguyệt, "Đám con trai chúng tôi chịu trách nhiệm xung phong xông pha, các bạn nữ cứ trốn phía sau, thừa cơ lên thuyền."

Trì Mộng Nguyệt mỉm cười: "Sao vậy, coi thường con gái à, tôi cũng khỏe lắm đấy."

Toàn Vĩnh Ninh nói: "Lát nữa các thành viên nữ lên thuyền thì cố gắng tìm chỗ bám víu, nếu người đội hồng đẩy các bạn, các bạn hãy kéo họ lại, nếu không được thì cố gắng kéo cả hai cùng xuống nước."

Ký Khải khoanh tay, hăng hái bàn chiến thuật với Tông Dã: "Lát nữa cậu chịu trách nhiệm giải quyết Vương Than, xem tớ xử đẹp Phục Thành."

Cậu ấy nghĩ đến gì đó, dùng tay che mic lại, lén lút ghé vào tai Tông Dã, "Lần này mọi người đều ở đây, cậu đừng có nhường chị Khương đấy nhé."

Tông Dã qua loa ừ một tiếng.

Trước khi trò chơi cờ cá ngựa bắt đầu, phó đạo diễn cho họ rút thăm chọn ra một thành viên chơi trò "Tất nhiên", ai thắng thì người đó sẽ cử thành viên lên thuyền phao đầu tiên, giành được quyền chủ động.

Ký Khải và Vương Than đứng bên bờ hồ bơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!