Một nhóm chat trên WeChat có tên[Tứ đại kim cương quyết chiến đỉnh Tử Cấm]đang bàn chuyện vô cùng vui vẻ.
Than bùn nhão: [Hình ảnh]
Than bùn nhão: [Hình ảnh]
Than bùn nhão: [Sốc, thần tượng Tông Dã nổi tiếng ngang nhiên chiều fan trước công chúng làm một đám đồng đội kinh ngạc ngẩn người.]
A Khải: [Tiểu Tông làm gì đấy, mua cà phê thôi chưa đủ, mà còn giúp người ta chụp ảnh luôn à? Ngôi sao lớn mà làm thế đấy hả?]
Than bùn nhão: [A Khải, nói chuyện không biết lớn nhỏ, thôi thì cậu cũng có fan nữ mà, hay là đi theo anh Tông Dã học thêm một chút đi nào?]
Vương Than chọc ghẹo Tông Dã, cậu ta còn chưa kịp đặt điện thoại xuống thì thấy trong nhóm hiện lên một thông báo:
[Bạn đã bị "Tông Dã" xóa khỏi nhóm chat.]
Cậu ta quay đầu, nhìn Tông Dã một cách nồng nàn, hỏi: "Bé yêu à? Bé có ý gì đây?"
Khương Sơ Nghi ngồi bên cạnh bọn họ mà giật nảy mình.
Tiểu Chung làm bộ không để ý, cúi đầu, đôi mắt tròn xoe trợn to lên, khuôn mặt ửng hồng.
Trời ạ, trời ạ, đập đầu chết đây đập đầu chết đây huhu… Đêm nay Tông Than lên đài.
Tông Dã cất điện thoại vào, bình tĩnh nói: "Bình thường chút đi."
Vương Than: "Anh thật là tàn nhẫn mà, anh trai."
Hình như Phục Thành không chịu nổi cái dáng vẻ làm người ta ghê tởm của Vương Than, cậu ta hất cánh tay của Vương Than đang khoác lên người mình ra.
Ký Khải ngồi ở cách đó không xa, gọi về phía bên này: "Anh Than của tớ bị hắt hủi thế? Tông Dã, cậu xa lánh anh em của tớ đúng không? Anh Than, anh chờ đi, tối nay em sẽ giúp anh tìm luật sư cố vấn, nói Tông Dã ức hiếp đồng đội, ngày mai để cho luật sư của cậu ta gửi văn bản."
Khương Sơ Nghi im lặng giả ngu, làm bộ như không nghe thấy lời họ nói.
Trước khi quen biết đâu ngờ rằng, trong mắt người ngoài họ là một nhóm nhạc đẳng cấp, thế mà khi ở chung lại là kiểu thế này. Những bức ảnh có hình tượng lạnh lùng của họ không khỏi vỡ nát trong lòng Khương Sơ Nghi, nghĩ thầm, nhiều khi Trần Ức sẽ thích kiểu như Ký Khải và Vương Than. Vừa đẹp trai vừa có bệnh.
Thấy trận mưa này sẽ không dừng lại trong chốc lát, đạo diễn cầm bộ đàm lên, thông báo các tổ kết thúc công việc.
Đạo diễn dặn dò trợ lý: "Tầm ban chiều phải đi quay ngoại cảnh, tối còn phải diễn một cảnh dài, cậu thông báo vào nhóm nhé."
Phó đạo diễn xem đồng hồ: "Sẵn tiện cùng đi ăn luôn nhé?"
Vương Than nhấc tay: "Đạo diễn, chúng tôi không đi đâu, chiều nay không phải có thêm nửa ngày nghỉ hay sao."
"Sao đấy?"
"Tí nữa Tông Dã sẽ xuống bếp ạ."
"Tông Dã còn biết nấu ăn à?"
Lần đầu tiên phó đạo diễn nghe việc này, có hơi tò mò.
Ký Khải: "Còn không phải sao? Trình độ của thầy Tông hoàn toàn có thể đạt cỡ đầu bếp chuyên nghiệp do New Oriental đào tạo đấy ạ."
"Tông Dã tự nấu ăn à." Tân Hà mím môi cười, giọng điệu rất quen thuộc nói: "Mọi người ăn gì đấy, cho tôi ăn ké với nhé, có chào mừng tôi không?"
Ký Khải: "Đại tiểu thư giá lâm, ai dám không chào đón kia chứ? Chúng tôi đi nói với giám đốc khách sạn một tiếng, dùng nhà bếp của họ vậy."
Hình như cảm thấy có điều gì không đúng, trên mặt Tân Hà hiện ra một thoáng do dự, mắt nhìn lướt qua: "Cô Khương, đạo diễn, mọi người có muốn đi cùng không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!