Khương Sơ Nghi ngồi trên ghế, đối diện với Tông Dã.
Anh nghiêng đầu, ngoại trừ đôi mắt quá đa tình, ngũ quan còn lại đều trong trẻo sạch sẽ. Có cốt cách có tướng mạo, khiến người ta rất dễ có thiện cảm ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Không tự chủ được, Khương Sơ Nghi nhớ lại hai năm trước, khi họ còn chưa quen nhau, mình dùng điện thoại tìm kiếm ảnh của Tông Dã, xem những đánh giá của người khác về anh.
Những miêu tả về hình tượng của Tông Dã trên mạng đều khá đứng đắn, không thể phủ nhận, anh trên sân khấu rất quyến rũ, hormone khi chơi bass, hát có thể lập tức quyến rũ rất nhiều người. Nhưng Tông Dã ngoài đời lại như một con người khác, thuộc kiểu nho nhã cấm dục, mặc vest và áo sơ mi trắng lên người trông tuấn tú rất ra dáng, điềm đạm lại có học, đối xử với ai cũng khách sáo như nhau, hệt như một người sạch sẽ không vướng bụi trần.
Thế nhưng, chính người đàn ông bình tĩnh mà người ngoài đều cảm thấy "thần thánh bất khả xâm phạm" này, lại hết lần này đến lần khác phá vỡ giới hạn của Khương Sơ Nghi, thốt ra mấy câu đồi trụy bậy bạ như cơm bữa.
Khương Sơ Nghi nghi ngờ từ tận đáy lòng: "Tông Dã, sao lại có người như anh vậy nhỉ?"
"Hửm?"
"Anh là quả dưa lưới trắng hình người, biết người biết mặt không biết lòng."
Tông Dã không kịp phản ứng.
Cô tiếp tục nói: "Bên ngoài nhìn thì trắng, bên trong toàn là vàng." (Shye: ý cổ là: nhìn bên ngoài thì ngay thẳng, bên trong toàn là chuyện xxx)
Câu nói này làm Tông Dã bật cười, vai run rẩy.
Cười một lúc, anh không nhịn được hôn cô một cái, chân thành và thẳng thắn nói: "Là Sơ Nghi làm anh biến thành như thế mà."
Khương Sơ Nghi từ lâu đã từ bỏ việc phản kháng trước hành vi "đổ vỏ" tự nhiên của anh rồi.
…
Mấy hôm nay, bộ phim <Kiều Thư> công chiếu, lịch trình làm việc quá dày đặc, thời gian ngủ nghỉ của Khương Sơ Nghi cộng lại chưa đến.
Hội nghị vẫn chưa kết thúc, Tông Dã có khả năng cao phải ở lại công ty tăng ca. Khương Sơ Nghi chỉ có thể ở trong văn phòng của anh, nằm trên chiếc ghế sofa da mềm màu đen.
Rõ ràng bên trong có chỗ nghỉ ngơi, nhưng cô không thể vào giường ngủ, chỉ có thể ở nơi Tông Dã có thể nhìn thấy để bầu bạn cùng anh.
Khương Sơ Nghi gối đầu lên cánh tay, cả người cuộn tròn trong chiếc chăn lông xù, ấm áp dễ chịu, thong thả lướt điện thoại.
Tân Hà gửi cho cô mấy video, Khương Sơ Nghi vặn âm lượng xuống mức thấp nhất.
Tân Hà: [Phục Thành và Tông Dã hồi mới ra mắt trẻ măng nè, tràn đầy sức sống thanh xuân, da dẻ căng mịn, haiz! Hay là tụi mình đá họ đi, tìm mấy nhóc cấp ba cho xong, vẫn là đàn ông trẻ tuổi mới đáng yêu.]
Khương Sơ Nghi xem mà chỉ biết cười.
Nhưng luôn có người không thích cô sống tốt.
Khương Sơ Nghi đang vui vẻ chơi điện thoại, không bao lâu sau thì bị người ta giật mất.
Cô đang không hiểu tại sao thì bị Tông Dã đ è xuống hôn.
Cái tật hễ có cơ hội là muốn hôn muốn cắn cô của anh từng làm Khương Sơ Nghi hơi đau đầu, cô còn từng tế nhị hỏi Trần Ức.
Trần Ức lúc đó đưa ra đáp án là, giai đoạn yêu đương nồng nhiệt đều như vậy, đặc biệt là Khương Sơ Nghi đã có buff full điểm là "người trong lòng" và "mối tình đầu" của Tông Dã, anh quấn lấy cô là chuyện bình thường. Đợi yêu lâu rồi, nhiệt tình phai nhạt, tình yêu sẽ trở về bình lặng.
Nhưng bây giờ họ đã qua giai đoạn yêu đương nồng nhiệt từ lâu, chứng "khao khát da thịt" của Tông Dã dường như không hề thuyên giảm, anh không bao giờ thấy chán chuyện này.
Mãi đến khi nụ hôn sâu này kết thúc, Khương Sơ Nghi khôn ngoan hơn, buông điện thoại, không gây ra bất kỳ động tĩnh nào nữa, để tránh làm Tông Dã "nhức mắt phiền lòng", nhắm mắt giả vờ ngủ.
Cô ngoan ngoãn dỗ cơn buồn ngủ, như lão tăng nhập định, bị quấy rầy mấy lần cũng không lay động. Nhưng chiêu này rõ ràng cũng không hiệu quả, Khương Sơ Nghi chỉ cần xuất hiện trong tầm mắt của Tông Dã là đã có tội.
Cô bị anh ôm cả người lẫn chăn lên, địa điểm ngủ chuyển đến phía sau bàn làm việc màu tối kia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!