Lần này, đến lượt Khương Sơ Nghi gửi một tràng dài dấu ba chấm.
Trần Ức: [Nhìn bài văn nghìn chữ mà mày gửi cho tao, tao thực sự cảm nhận được nỗi khổ của mày, cho nên, tao quyết định trả lời câu hỏi của mày một cách nghiêm túc, đó cũng là quan điểm của tao.]
Trần Ức: [Tông Dã đưa ra phương pháp này cho mày rõ ràng là muốn mày thoải mái ké fame của anh ta. Anh chàng này là ngôi sao hàng top hot rần rần, tuyệt đối không đến mức hy sinh bản thân vì một chương trình giải trí đến mức này. Nếu Tông Dã không muốn, mày tưởng tổ chương trình có bản lĩnh gì mà sai khiến được anh ta?"
Trần Ức: [Hơn nữa, mày còn đi tin lời quỷ ma của anh ta chứng tỏ mày trúng độc nặng rồi, mày không phải là không hiểu, mà là không muốn mình hiểu thôi đúng không?]
Trần Ức: [Quan điểm của tao là, anh ta bây giờ không nói rõ với mày, có hai khả năng, 1, không đủ thích mày, chỉ muốn chơi đùa, tiện thể mở rộng nghiệp vụ CP (rõ ràng là anh ta không cần cái này), rủi ro và lợi ích rõ ràng không tương xứng; 2, thích mày dữ lắm, thích đến mức anh ta cũng không khống chế được bản thân, nên mới "phát điên" trên chương trình.
Nhưng mà không chắc chắn thái độ của mày, nên vẫn đang chờ.]
Trần Ức: [Nhưng mà có điều, với thể chất mưa máu gió tanh của Tông Dã thì mày cũng biết rồi đấy, bây giờ anh ta mà lộ chuyện yêu đương thì không gọi là sập phòng nữa, mà là một trận động đất và sóng thần toàn diện từ trên xuống dưới của giới giải trí. Tao khuyên mày một câu, nếu mày muốn có kết quả với anh ta thì bây giờ tốt nhất là nên kín tiếng một chút.
Muốn làm chị dâu của Tây Bạo thì quan trọng nhất là phải nhịn được, nằm yên nghe chửi, tuyệt đối đừng làm fan của anh ta khó chịu.]
Trần Ức gửi rất nhiều tin nhắn, Khương Sơ Nghi vẫn luôn im lặng.
Trong đầu cô hiện lên vô số mảnh ký ức, nhớ lại rất nhiều thứ liên quan đến Tông Dã. Đôi mắt rất đẹp của anh, nụ cười dịu dàng mà bất lực của anh, câu chúc mừng sinh nhật trên đường phố Ý, nửa điếu thuốc trong đêm bão tuyết, căn nhà nhỏ ấm áp trong con hẻm cũ kỹ…
Mười mấy năm qua, Khương Sơ Nghi đóng rất nhiều phim, giả vờ yêu rất nhiều người. Tần Đồng từng nói cô cô chưa hiểu quá sâu sắc về tình yêu, những đoạn phim diễn xuất thiếu linh hồn, cô vẫn chưa hiểu được.
Tần Đồng hỏi cô, "Tình yêu đầu tiên sẽ mang đến cho con người cái gì?"
Khương Sơ Nghi trả lời, "Sự dũng cảm ạ."
Tần Đồng lắc đầu.
Cô nghĩ, nếu bây giờ trả lời câu hỏi của thầy, Khương Sơ Nghi sẽ nói.
Sự yếu đuối.
Chỉ khi đối diện với Tông Dã, cô mới dao động. Chỉ khi đối diện với anh, cô mới không thể vững tâm kiên trì.
Khương Sơ Nghi: [Tiểu Ức, tao hối hận rồi, ngay từ đầu tao nên nghĩ cho kỹ. Nhưng mà bây giờ muộn rồi, chương trình đã quay hai tập rồi.]
Trần Ức: [??????]
Khương Sơ Nghi: [Tao không tham lam như cưng nghĩ đâu, tao biết mình không xứng với Tông Dã.]
Trần Ức: [Có cái gì mà xứng với không xứng, tuy idol yêu đương là tội lỗi, nhưng mà bọn họ sắp hết hợp đồng rồi mà.]
Khương Sơ Nghi: [Hết hợp đồng hay không thì Tông Dã vẫn là sao cực hot. Lúc trước tao nghĩ là, phối hợp với chương trình tạo hiệu ứng CP, nếu Tông Dã muốn thì tao cũng sẵn lòng giả ngốc chơi đùa với anh ấy, đến lúc chương trình phát sóng xong thì ra mặt thanh minh cho anh ấy, nhưng bây giờ mọi chuyện càng ngày càng đi chệch khỏi dự tính của tao rồi. Có lẽ, chuyện tao luôn không dám hỏi anh ấy lại là chuyện tốt.]
Gõ xong đoạn tin nhắn này, Khương Sơ Nghi đặt điện thoại xuống, tựa đầu vào lưng ghế. Tim đập thình thịch, xen giữa sự xao động là đau đớn, cô im lặng cảm nhận cảm giác này.
Sau một hồi thất thần, Khương Sơ Nghi nhìn sang Tông Dã.
Anh chỉ cách cô một lối đi hẹp, ngồi ở hàng ghế trước, vị trí phía ngoài.
Không biết Vương Than đang nói gì, anh đang cười khẽ.
Khương Sơ Nghi lặng lẽ giơ tay trái lên, dùng ngón tay phác họa đường viền bóng dáng của anh.
Nhìn từ góc độ này, dường như chỉ cần nhích lên một chút nữa là sẽ chạm vào Tông Dã.
Khương Sơ Nghi biết, cô không chỉ muốn chơi trò giả vờ hẹn hò kiểu trẻ con này với anh, cô đang tự lừa dối mình.
Cô muốn có được anh, rất muốn, rất muốn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!