Chương 30: Ngôi sao thứ ba mươi

Giọng anh rất nhỏ, nhưng đủ để Khương Sơ Nghi nghe rõ.

Cô choáng váng bởi lời anh nói, bất ngờ "hả" một tiếng.

"Sao vậy?" Tông Dã dừng động tác trong tay, ngẩng đầu nhìn cô.

"Không phải, chỉ là…" Trong không gian chật hẹp, dưới ánh mắt chăm chú của anh, Khương Sơ Nghi hoảng hốt muốn rút tay về.

"Chỉ là gì cơ?" Anh hỏi.

Cô không tìm được chỗ bắt đầu, trong lúc do dự xoắn xuýt liền qua loa đáp: "Chỉ là cảm thấy anh… rất dịu dàng."

Tông Dã buồn cười nhìn cô: "Tôi mà dịu dàng à?"

Tai Khương Sơ Nghi nóng lên, đầu óc choáng váng, ấp úng ừ một tiếng: "Trong số những người tôi từng gặp thì xem như anh là người rất dịu dàng rồi."

Anh tiếp tục động tác trong tay, không lên tiếng ngay. Sau khi dùng nước xoa vết kem đánh răng, Tông Dã muốn cười nhưng không cười đáp lại: "Tôi cũng có lúc không dịu dàng đâu."

Khương Sơ Nghi không lên tiếng.

May mà chủ đề này không tiếp tục nữa.

Sau khi giặt xong vạt áo, Tông Dã đứng dậy, nói với cô: "Tôi đi tìm máy sấy."

Khương Sơ Nghi đứng tại chỗ.

Tông Dã đi đến mép giường, nửa quỳ một chân xuống, đưa tay kéo ngăn kéo đầu giường ra.

Khương Sơ Nghi không dám nhìn lung tung đồ đạc trong phòng tắm, tầm mắt chỉ có thể đi theo hướng của Tông Dã, đột nhiên phát hiện trên giường sau lưng anh có một thứ rất quen.

Là chiếc khăn lông mà anh từng đòi mình.

Chiếc khăn thỏ trắng tinh nổi bật trên chiếc giường lớn đen tuyền, bị vo thành một cục, giống như một vũng sữa tan chảy, đáng thương co rúm bên gối.

Khương Sơ Nghi lập tức quay đầu lại, nhìn chằm chằm sàn nhà dưới chân.

Tông Dã mang máy sấy tìm được vào, c ắm vào ổ điện.

Cô vốn định nói mình tự làm, Tông Dã đã nhấn nút máy sấy tóc, bắt đầu sấy chỗ áo bị ướt của cô.

Khương Sơ Nghi hơi động đậy.

Ngón tay cái của anh trượt xuống, điều chỉnh xuống một mức gió, hỏi: "Gió to quá à?"

Cô tránh ánh mắt của anh, lúng túng đáp: "Không phải, tôi tự làm được rồi, làm phiền anh quá."

"Không sao, sấy hai phút là được rồi."

Tông Dã tiếp tục sấy áo cho cô.Thấy Khương Sơ Nghi đi một mình từ trên lầu xuống, Ký Khải khó hiểu: "Tông Dã đâu rồi chị?"

"Anh ấy nói anh ấy muốn đi tắm, tôi xuống trước."

Ký Khải ấn điều khiển từ xa, ồ một tiếng, tiếp tục xem tấu hài.

Trần Hướng Lương bày biện bát đũa xong, không ngẩng đầu nói: "Khỏi cần để ý đến nó, cơm sắp xong rồi, chúng ta ăn trước."

Vương Than: "Không sao đâu chú, tụi con đợi cậu ấy, tắm một cái cũng không lâu lắm, hôm nay Tông Dã là người được chúc mừng mà."

Khương Sơ Nghi muốn vào bếp giúp bưng thức ăn thì bị Trần Hướng Lương ngăn lại: "Con cứ ngồi đi, lần đầu tiên đến là khách. Con gái làm chi, coi chừng lát nữa lại làm bẩn quần áo đó."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!