Chương 26: Ngôi sao thứ hai mươi sáu

Khương Sơ Nghi đầu tiên là ngơ ngác, ngay sau đó mới phản ứng lại.

Cô hơi nghi ngờ lỗ tai mình bị thời tiết quá lạnh ở Bắc Kinh làm cho đông cứng, đến mức thính lực cũng có vấn đề.

Cô kinh ngạc chỉ vào chính mình: "Anh là fan của tôi á?"

"Rất bất ngờ sao?" Tông Dã nói.

Khương Sơ Nghi ép mình giữ vẻ mặt bình tĩnh, "Cũng hơi hơi…"

"Tôi nên…" Tông Dã dường như chìm vào hồi ức, tốc độ nói cũng trở nên rất chậm, "Từ hồi trung học, tôi đã xem phim của cô rồi."

Khương Sơ Nghi cười ngượng ngùng.

Bởi vì cô ra mắt sớm, khi đi xã giao cũng có không ít người sẽ nói đùa với cô kiểu "Cô Khương, tôi xem phim của cô mà lớn lên.", "Cô Khương, tôi từ tiểu học đã xem phim của cô rồi đấy." Mỗi lúc như thế, Khương Sơ Nghi đều có ảo giác mình là bậc bề trên của họ.

Nghe tận tai đương kim ngôi sao top đầu trong giới giải trí tự xưng là "fan" của mình, Khương Sơ Nghi theo bản năng không tin. Nhưng vẻ mặt anh nghiêm túc, nói rất giống như thật, cô vẫn không nhịn được, trong lòng dâng lên một chút hư vinh nhỏ nhoi.

Khương Sơ Nghi gãi gãi đầu, "Nếu anh không giỡn thì tôi cảm thấy rất vinh hạnh đấy."

"Được tôi thích, cô sẽ cảm thấy vinh hạnh sao?"

Khi nói lời này, Tông Dã nghiêng mắt nhìn cô.

Vấn đề này, khiến Khương Sơ Nghi cảm thấy hơi kỳ quái. Cô thuận theo lời anh nói, trong giọng điệu mang theo một vẻ trốn tránh vi diệu, "Đúng vậy, dù sao anh cũng là một người vô cùng ưu tú mà, được người ưu tú công nhận thì chắc chắn rất vinh hạnh."

Tông Dã cười, ừ một tiếng. Nhìn thẳng phía trước, không nói gì thêm.

Nhưng biểu cảm dường như đang nói với cô, mình có chút bất đắc dĩ.

Khương Sơ Nghi thầm nhìn anh, không khỏi nghĩ, lời mình nói có gì không đúng sao?

Đi đến đại sảnh, Khương Sơ Nghi phát hiện khách sạn này bật lò sưởi rất to, cô vừa bước vào đã cảm thấy nóng.

Để phòng ngừa một số fan cuồng nửa đêm gõ cửa, đoàn phim chi mạnh tay bao hết tất cả phòng ở tầng ba mươi hai, bao gồm cả phòng hóa trang và phòng thay đồ tạm thời, đều ở trên tầng này.

Sau khi phân phát thẻ phòng xong, nhà sản xuất xác nhận lại với họ rõ ngày giờ có mặt ngày mai trong thang máy.

Đợi việc sắp xếp ổn thỏa, thang máy cũng từ từ đi lên.

Khương Sơ Nghi cảm thấy nóng, không nhịn được cởi lỏng khăn quàng cổ hai vòng.

Rất nhanh, thang máy đến tầng.

Tông Dã tựa vào bên cửa, vô cùng lịch thích giúp giữ cửa, để người khác đi ra trước.

Đi theo những người phía trước, Khương Sơ Nghi vừa bước ra khỏi cửa, Tông Dã lên tiếng gọi cô lại, "Cô Khương."

"Hả?" Khương Sơ Nghi dừng bước.

Hàng lông mi anh rũ xuống, nhìn chằm chằm cô, "Cô nhớ lúc nào rảnh thì ký tên cho tôi một cái nhé."

Vừa nói ra, không gian thang máy ồn ào bỗng chốc yên tĩnh.

Vương Than phản ứng cực nhanh, nghiêng đầu ho khan một tiếng, gọi những người bên cạnh đi nhanh lên.

Khương Sơ Nghi không khỏi nhìn về phía anh, "Anh muốn thật hả."

"Tôi vừa rồi trông giống như đang nói đùa sao?" Tông Dã nhếch môi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!