Chương 25: Ngôi sao thứ hai mươi lăm

Câu cuối cùng kết thúc, bài hát cũng dần đến hồi kết.

Có một khoảnh khắc Khương Sơ Nghi đã hoảng hốt, cô nghe câu: "Chúc em, mùng một" trong miệng Tông Dã thành "Chúc em, Sơ Nghi".

Lòng cô nảy lên, vẻ mặt kỳ lạ, không tự chủ được hỏi, "Câu cuối cùng là…?"

Vẻ mặt Tông Dã rất ư là bình thản: "Thu âm vào dịp Tết năm ngoái, lời chúc mừng mùng một năm mới."

Khương Sơ Nghi ồ lên một tiếng, tháo tai nghe trả cho anh.

Đồng thời, trái tim vừa mới bay lên đã đáp xuống đất.

Cô nhìn chằm chằm vào một tia nắng rơi trên sàn nhà, ngón tay mân mê sợi lông cừu trên thảm.

Trong đầu suy nghĩ hỗn loạn, trong cái bài đăng bịa đặt kia hình như cũng từng đề cập đến, Tông Dã có một thói quen đặc biệt, mỗi năm mùng một Tết đều sẽ gửi lời chúc.

Cô không khỏi có chút lo lắng tự hỏi bản thân, sao mình lại bắt đầu tự luyến rồi.

Anh phát hiện ra: "Sao vậy?"

Khương Sơ Nghi muốn lắc đầu, lại ý thức được, biểu cảm vừa rồi của mình chắc chắn rất không tự nhiên. Thế là cô cũng không che giấu gì, giả bộ thản nhiên, nói thẳng với anh: "Anh biết tên tôi là Sơ Nghi mà, có đôi khi người khác nói mùng một thì tôi hay nghe nhầm."

*Giải thích: (Sơ Nghi) – chū yí; (mùng một) – chū yī

Tông Dã như thể đã đoán trước được, hỏi: "Em vừa nghe nhầm sao?"

Khương Sơ Nghi ừ một tiếng. 

Tông Dã tháo chiếc tai nghe còn lại, "Vậy thì xem như là tôi đang chúc em vậy." 

Khương Sơ Nghi hơi ngẩn người, đối diện với đôi mắt xinh đẹp đang mỉm cười của anh. 

"…"

Câu nói này của anh khiến tâm trạng vừa mới bình tĩnh lại của Khương Sơ Nghi lại lần nữa gợn sóng. 

Người này sao mà biết cách tán tỉnh con gái thế nhỉ…

Nếu Tông Dã mà yêu đương chắc chắn sẽ là kiểu trai tồi khiến con gái mê mẩn thần hồn điên đảo. 

Khương Sơ Nghi không lên tiếng. 

Cô miễn cưỡng nở nụ cười: "Bài hát này nghe cũng hay đấy, anh định khi nào phát hành?" 

Thực ra sau khi nghe được nửa sau lời bài hát, cộng thêm những chuyện cũ về Tông Dã mà cô biết, Khương Sơ Nghi đã có thể đoán được đại khái. 

Dù là lời hay nhạc, bài hát này đều có vẻ quá đau đớn, hoàn toàn không giống với phong cách mãnh liệt trước đây của Tây Bạo. 

Nếu phải nói, có lẽ hơi giống bài Ký ức sao thủy, một ca khúc yêu đơn phương mà không thể có được tình yêu. 

Nhưng Khương Sơ Nghi cũng không muốn hỏi nhiều, một là không muốn chạm vào vết thương lòng của anh. Hai là, với tâm trạng hiện tại của cô, có lẽ không muốn nghe anh nói về người con gái khác.

"Chưa chắc đã ra mắt, nếu có thì." Tông Dã nghĩ một lát, đưa ra câu trả lời cho cô, "Chắc là sang năm." 

Năm sau… là năm hợp đồng của Tây Bạo sắp hết hạn. 

Thời điểm này rất tế nhị, cùng với việc hết hạn hợp đồng với IM, tuổi của vài người trong nhóm cũng đã đến lúc thay đổi hình tượng. Các thành viên Tây Bạo tách ra solo, đồng thời, điều này cũng có nghĩa Tông Dã sắp có được phần lớn quyền tự chủ. 

"Nếu như phát hành, bài hát đơn này của anh chắc chắn sẽ vẫn bán chạy như thường lệ." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!