Chương 2: Ngôi sao thứ hai

Khương Sơ Nghi đứng tại chỗ, bình tĩnh suy tư.

Thì ra người đó là Tông Dã.

Thế mà người đó là Tông Dã…

Đám đông chen chúc, Cao Nịnh bước đi cẩn thận, ra dấu tay để các cô đuổi kịp.

Trên đường tới hậu trường, Cao Nịnh nói: "Đợi lát nữa chúng ta sẽ gặp Lý Giam."

"Lý Giam ạ?" Trợ lý nhỏ thầm nhớ trong đầu: "Không phải anh ta ở bên IM sao chị?"

"Là anh ta đó." Cao Nịnh thì thầm tính toán: "Gần đây Tây Bạo bắt đầu chuẩn bị album mới, họ dự định làm một bộ phim spin

-off về ca khúc chủ đề."

Còn chưa nói hết, trợ lý nhỏ đã kích động nói: "Cái gì?! Chúng ta sẽ phải hợp tác với Tây Bạo ạ?"

"Nhỏ tiếng chút!" Cao Nịnh quát con bé: "Hợp tác cọng lông ấy, chưa đâu vào đâu cả."

Rốt cuộc Khương Sơ Nghi mới lấy lại tinh thần.

Giới giải trí đúng thật là kỳ ảo khôn lường, Tông Dã tiếng tăm lừng lẫy lại là một tay chơi thầm lặng. Chỉ là có điều cũng nằm trong dự kiến.

Nhìn anh trông có vẻ là kiểu đàn ông playboy dịu dàng hư hỏng, mà con người còn rất lịch sự, bị cô giảng lý lẽ hai câu, chắc hẳn cũng không đến nỗi ghi thù đấy chứ.

Khương Sơ Nghi bỗng cảm thấy vòng tay đang đeo nặng tựa ngàn cân.  

Cũng không biết vừa rồi anh có nhận ra cô không, hy vọng rằng đừng nhận ra. 

Không nói đến địa vị trong giới* khác nhau như trời với đất, đối với một diễn viên nhỏ như cô mà nói, trêu chọc tới mấy người như họ thì đúng thật là tai vạ.

*Từ gốc – Ca vị (): chỉ địa vị của ngôi sao trong giới giải trí, ca vị càng cao, lực ảnh hưởng càng lớn.

Tới hậu trường, nhân viên công tác đưa bọn họ tới một phòng nghỉ.

Ngồi trên sofa đợi nửa tiếng đồng hồ, Lý Giam mới thong dong tới.

Cao Nịnh và Lý Giam có tí tình bạn bè qua lại, Lý Giam cũng hiểu rõ mục đích chị ấy đưa theo Khương Sơ Nghi lần này. Hai người tự hiểu trong lòng mà không nói ra, ngồi tám chuyện trong giới, tương lai của ngành sản xuất, còn tiền thù lao đóng phim của ai bị hạ xuống, gần đây có công ty nào ký với người mới,  chuẩn bị nâng ai, cắt lợi ích của ai.

Trọng tâm câu chuyện quanh co lòng vòng, cũng đầy đủ hình thức, cuối cùng Cao Nịnh mới nhân cơ hội nhảy vào chủ đề chính: "Đúng rồi, gần đây tình hình của bộ phim bên cậu thế nào?"

Lý Giam liếc nhìn Khương Sơ Nghi bị "phạt đứng" bên cạnh, có ý chỉ: "Kịch bản đã xong, cũng tiếp xúc với vài cô nữ chính, xem như sắp quyết định rồi."

"Nói vậy thì thật là." Cao Nịnh cười một cái: "Tôi nào dám muốn vai nữ chính của bộ phim bên mấy cậu, ý tôi là liệu có vai nào khác không để có thể mang Sơ Nghi tới."

Lý Giam nhướng mày.

Cao Nịnh: "Đúng rồi, lần trước cậu có hỏi Trình Tây đại diện thương hiệu bên thức uống, tôi đã liên hệ người quản lý bên cô ấy giúp cậu rồi, lịch trình vẫn ổn, hợp đồng của cô ấy cũng sắp hết hạn nên tối nay tôi sẽ giao tài liệu cho cậu."

Ánh mắt Lý Giam đánh giá Khương Sơ Nghi bên cạnh.

Khi họ nói chuyện, cô gái trẻ này vẫn im lặng đứng một bên, chờ lâu tới vậy mà không hề vội vàng hay gấp rút.  

Nhắc tới ngôi sao nữ, người ta sẽ thường liên tưởng đến từ quyến rũ, nhưng ngũ quan của cô nhỏ nhắn tinh tế, không hề liên quan tới quyến rũ tí nào, cũng không phải kiểu mèo nhỏ đáng yêu, lệch hẳn so với thẩm mỹ của nam giới, một diện mạo thanh tú trong trẻo.

Bàn về đột hot của cô trong giới đúng thật không cao lắm, nhưng nhìn vào rất vui mắt. Ra mắt đã nhiều năm, danh tiếng trong giới xem như cũng khá, ít tai tiếng, gốc gác tương đối sạch sẽ.

Im lặng một lúc lâu, Lý Giam mở miệng: "Như vầy đi, đúng thật là còn một vai, không phải nữ chính, nhưng cũng có đất diễn để lộ diện. Một mình tôi nói thì không chắc chắn đâu, có thể đề cử rồi xem xét, đến lúc đó cô gửi tư liệu của Sơ Nghi cho tôi rồi hai người cứ tới thử vai."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!