Tối hôm sinh nhật, khi Mi Mi gọi điện cho Trần Mục Lễ lần thứ mười để hỏi anh ấy khi nào về nhà, Trần Mục Lễ tắt máy.
Mi Mi đôi mắt đỏ hoe, môi mím chặt, không nói một lời.
Tôi nhìn bức ảnh Đông Phương Hạ gửi cho tôi qua điện thoại, rồi nhẹ nhàng hỏi Mi Mi:
"Con có muốn mẹ đưa con đi tìm bố không?"
Mi Mi uất ức gật đầu, nước mắt tuôn thành dòng rơi xuống.
Khi tôi dẫn Mi Mi đến dưới nhà hàng, Trần Mục Lễ và Đông Phương Hạ đang sánh vai bước ra ngoài.
Trên mặt hai người vẫn còn nét vấn vương, lưu luyến chưa dứt.
Đông Phương Hạ bất ngờ gọi một tiếng Anh, rồi lao vào vòng tay của anh ta.
Hai người ôm chặt lấy nhau.
Mi Mi cắn môi nhìn họ, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Trong lòng tôi thầm thở dài.
Thật ra tôi không muốn kéo con gái vào những sai lầm của người lớn.
Nhưng khi ngày hôm đó, Mi Mi vừa khóc vừa hét với tôi rằng Chọn bố, tôi bỗng nhận ra rằng, con bé đã sớm bị cuốn vào rồi.
Những lời của Mi Mi thực sự làm tôi đau lòng, nhưng tôi tự hỏi lòng mình, tôi không thể buông bỏ đứa con gái mà mình đã chăm sóc từ nhỏ.
Con bé từ nhỏ đã dựa vào tôi, dựa vào cả bố nó.
Chỉ là đã bị những kẻ có ý đồ xấu dẫn sai đường.
Con bé cần tôi, và tôi cũng cần nó.
Vậy thì hãy để con bé sớm nhìn thấy sự tàn nhẫn của cuộc đời.
Không sao cả, chỉ cần con ở bên tôi, tôi sẽ dạy con biết rạng rỡ, dạy con biết vui tươi, dạy con đối mặt đúng đắn với bùn lầy của cuộc sống.....
Trở lại khoảnh khắc này, Trần Mục Lễ tái mặt, đứng đờ ra một lúc, rồi khàn giọng giải thích:
"Hôm đó Đông Phương nói, chúng tôi cần một nghi thức chia tay chính thức. Chuyện này chung quy là tôi có lỗi với cô ấy, nên tôi mới, tôi mới…"
Tôi chậm rãi cười, nói:
"Anh ngoại tình, nhưng người anh thấy có lỗi lại là tình nhân? Không sao, tôi không để tâm, nhưng có lẽ Mi Mi sẽ cần chút thời gian để ổn định lại."
Anh ta bối rối hỏi:
"Ý em là gì? Tại sao Mi Mi cần thời gian để ổn định?"
Giọng tôi nhẹ nhàng, ấm áp, nói:
"Hôm đó, anh và Đông Phương Hạ ôm nhau suốt nửa tiếng đồng hồ. Mi Mi đã ở bên tôi, tận mắt chứng kiến. Anh không nhận ra mấy ngày nay, con bé hầu như không muốn nói chuyện với anh sao?"
"Chính con bé đã nói với tôi, nếu chúng ta ly hôn, nó sẽ kiên quyết chọn ở với mẹ. Sau đó, tôi mới bắt đầu soạn thỏa thuận ly hôn này."
Môi Trần Mục Lễ mấp máy, giọng nói khản đặc:
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!