Xe dừng lại dưới lầu nhà cô, Cố Ngữ Chân dẫn Lý Thiệp lên lầu, đột nhiên nhớ ra cô vẫn chưa nói với Khả Khả, có thể cô ấy đang ở nhà.
Cô quay đầu nhìn anh:
"Anh đợi em ngoài này nhé, em vào sắp xếp đồ xong sẽ ra liền."
Lý Thiệp một tay đút túi quần, hơi lười biếng nhìn cô:
"Em tiếp khách kiểu vậy à?"
Cố Ngữ Chân có chút ngượng ngùng, bước tới hôn anh một cái. Vì chiều cao không đủ, nên chỉ hôn được lên cằm anh:
"Bên trong còn có bạn cùng phòng, con trai vào sẽ hơi bất tiện, anh chờ em một chút nha."
Lý Thiệp thấy cô hôn tới thì cũng không nói gì thêm, rõ ràng là đồng ý đứng ngoài chờ.
Cố Ngữ Chân vội vàng mở cửa bước vào, quả nhiên Khả Khả đang ở nhà. Lúc đi thang máy lên, cô đã nghe thấy tiếng động. Vừa thấy cô vào, Khả Khả liền liếc qua cô nhìn ra bên ngoài, có chút tò mò:
"Cậu dẫn ai về vậy?"
Cố Ngữ Chân hơi ngượng ngùng:
"Bạn trai tớ, hôm nay tớ sắp xếp ít đồ rồi sẽ chuyển đến chỗ anh ấy ở."
Khả Khả thì chẳng có ý kiến gì, dù sao công việc của bọn họ cũng thường xuyên phải ở khách sạn, ở nhà không được bao lâu, mấy tháng không về cũng là chuyện bình thường. Nhưng chuyện Cố Ngữ Chân có bạn trai thì đúng là hiếm thật.
Cố Ngữ Chân bình thường đến nói chuyện với nam giới còn lạnh nhạt, rất xa cách, vậy nên khiến cô ấy càng thêm tò mò không biết bạn trai bên ngoài là người thế nào.
"Cậu cho người ta vào đi, sắp xếp đồ cũng lâu mà."
Khả Khả đã nói vậy, Cố Ngữ Chân tất nhiên không từ chối, cô quay ra mở cửa.
Lý Thiệp đang tựa vào lan can hút thuốc, rõ ràng là đang rất rảnh, thấy cô ra nhìn sang liền hỏi:
"Lâu vậy?"
Cố Ngữ Chân hơi áy náy:
"Anh vào đi, bạn cùng phòng em nói không sao đâu."
Lý Thiệp cũng không nói nhiều, dập tắt điếu thuốc rồi bước lại.
Cố Ngữ Chân đỏ mặt mở cửa cho anh vào, Khả Khả cầm ly nước, tò mò nhìn qua, thấy người thật thì ngẩn ra một chút.
Cố Ngữ Chân dẫn Lý Thiệp vào phòng cô trước:
"Đây là phòng của em."
Lý Thiệp bước vào, liếc mắt nhìn căn phòng hồng phấn, búp bê nhồi bông với những món đồ lông xù, rất giống phong cách của cô.
Cố Ngữ Chân chưa từng nghĩ anh sẽ xuất hiện trong phòng cô, giờ nhìn thấy, cảm giác đột nhiên có chút không thật. Cô cố nén niềm vui trong lòng:
"Anh ngồi nghỉ một lát nhé, em đi rót nước cho anh."
Lý Thiệp ngồi xuống chiếc giường hồng phấn:
"Ừ."
Cố Ngữ Chân đột nhiên cảm thấy anh ngồi trên giường hồng phấn này… không hợp chút nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!