Ba ngày trôi qua rất nhanh, Cố Ngữ Chân vừa ra khỏi phòng thì gặp ngay Coco ( có thể gọi là Khả Khả) là bạn cùng nhà, đúng lúc đang đánh răng.
Khả Khả là người mẫu sàn catwalk, là bạn mà cô quen được khi làm người mẫu. Khi đó hai người không có nhiều tiền nên cùng thuê nhà ở chung, đến giờ vẫn vậy, tiện thể có người chăm sóc nhau.
Khả Khả thấy cô đi ra, miệng đầy bọt kem đánh răng, hỏi:
"Cậu đi thử vai một mình à?"
Cố Ngữ Chân gật đầu, có phần căng thẳng dù sao vai diễn này cũng có rất nhiều người cạnh tranh.
"Tiểu Ngư bị công ty gọi đi họp rồi."
"Vậy hôm nay để tớ làm trợ lý cho cậu nhé, tớ cũng muốn qua đó hóng chút náo nhiệt. Chọn diễn viên cho phim của đạo diễn Hứa chắc chắn sẽ có không ít chuyện hay ho."
Cố Ngữ Chân vừa chải tóc vừa nói:
"Được thôi, tiện thể cậu tiếp thêm can đảm cho tớ luôn."
"Yeah! Đợi tớ năm phút, tớ xong ngay đây!" Khả Khả nhanh chóng quay vào phòng thu dọn đồ đạc.
Địa điểm thử vai được chọn ở sân golf. Khương Y nói là do phó đạo diễn thích kiểm tra khả năng ứng biến tại chỗ của diễn viên.
Cố Ngữ Chân tuy không hiểu lắm, nhưng làm trong ngành nghệ thuật thì ít nhiều ai cũng có vài thói quen lạ, và cô cũng không thể hỏi rõ từng người.
Cô và Khả Khả cùng đến nơi, phát hiện đã có vài cô gái khác ở đó.
Khả Khả hơi ngạc nhiên:
"Sao ít người vậy? Hay là tụi mình đến muộn rồi?"
Cố Ngữ Chân nhìn điện thoại:
"Nhưng tụi mình đến sớm hơn mười lăm phút mà."
"Chắc là đến sớm quá rồi."
Cố Ngữ Chân không biết diễn tả thế nào, chỉ cảm thấy lần thử vai này có vẻ không được chính thức cho lắm, mà cũng chẳng thấy ai trong số đó là diễn viên quen mặt.
Dù vậy cô vẫn bước tới chào hỏi:
"Chào thầy Chu, em là Cố Ngữ Chân, chị Khương Y bảo em tới thử vai."
Phó đạo diễn Chu đang vừa nói chuyện vừa cười với người bên cạnh, thấy cô bước đến thì đưa tay chỉ về phía cô:
"Các anh nhìn xem, đến rồi đấy, đây chính là cô gái tôi nói đó, xinh đẹp, lại biết điều, ngoan ngoãn."
Lời này nghe có chút kỳ lạ, Cố Ngữ Chân chưa kịp nghĩ nhiều thì ở đằng xa một nhóm người từ từ đi tới, rồi ngồi xuống cách đó không xa.
Nhóm người đó hoàn toàn không hợp với không khí thử vai ở đây, vừa nhìn là biết không phải người thường, dáng vẻ ung dung, rõ ràng là đến chơi golf để giải trí.
Phó đạo diễn liếc nhìn sang bên đó, sau đó lại nhìn kỹ hơn rồi có vẻ ngạc nhiên như không ngờ gặp người quen ở đây, vội đứng dậy bước qua đó:
"Lý tiên sinh, trùng hợp quá, cậu cũng đến chơi golf sao?"
Mấy người bàn bên kia thấy ông ta qua chào hỏi, cũng lần lượt quay sang nhìn.
Anh ngồi nghiêng người trên ghế, một tay chống cằm, ngón tay nhàn nhã lướt qua màn hình điện thoại. Dù chỉ ngồi ở rìa nhóm người đó, vẫn nhận ra anh là trung tâm. Mọi người đều hướng về phía anh khi nói chuyện, dù bản thân anh chẳng hề tham gia vào câu chuyện.
Người bên cạnh anh ai nấy đều mặc đồ chơi golf đầy đủ từ đầu đến chân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!