Chương 10: “Anh ấy có người mình thật sự rất thích… nhưng không phải tôi.”

Từ đây đến trấn bên cạnh chỉ có một con đường, đường hẹp và khó lái xe, chỉ có thể đi bộ ra ngoài, rồi đến trạm xe chờ chuyến xe buýt nhỏ cách nửa tiếng một chuyến.

Trời mà tối thì không còn xe nữa, nên bây giờ đi rồi quay về thì vẫn kịp chuyến cuối.

Cố Ngữ Chân đi phía trước dẫn đường, suốt cả quãng đường yên ắng quá mức, chỉ có tiếng chim líu lo trên cây.

Hoàng Dân đi ngay sau cô, còn Lý Thiệp thì giữ khoảng cách với họ một chút, giống như đang đi dạo, vừa đi vừa ngắm phong cảnh, rõ ràng là cố ý tạo không gian để hai người trò chuyện.

Cố Ngữ Chân thu ánh mắt về trước khi anh kịp nhìn sang, cô với tay hái một chiếc lá bên đường, dùng đầu ngón tay gập nhẹ: 

"Đường núi chỗ này khó đi, mọi người cẩn thận một chút."

Lý Thiệp nghe vậy liếc sang, nhưng không nói gì.

Hoàng Dân thấy cô chủ động nói chuyện thì vội vàng đáp lại: "Ừ, cậu cũng đi cẩn thận nha."

Hoàng Dân là người hơi rụt rè, chỉ cần nhìn vào mắt Cố Ngữ Chân một chút là đã đỏ mặt, mãi mới nghĩ ra một chủ đề: 

"Chân Chân, cậu cao lên nhiều thật đấy."

Cố Ngữ Chân hơi lơ đãng, nhìn người bạn chơi chung hồi nhỏ: 

"Cảm ơn, cậu cũng vậy, cao hơn rồi, còn trở thành giảng viên, giỏi thật."

"Cũng chỉ biết đọc sách thôi, mấy cái khác thì không biết gì cả." Hoàng Dân khiêm tốn xong thì không biết nói gì thêm, đành chậm bước lại, đi song song với Lý Thiệp.

Lý Thiệp liếc nhìn cậu ta một cái: 

"Lần đầu tiên theo đuổi con gái à?"

Hoàng Dân không ngờ anh lại mở lời với mình, dù gì vừa nhìn cũng biết là không cùng tầng lớp: 

"Sao cậu biết?"

Hoàng Dân có chút bất ngờ, điều kiện của cậu ta cũng không tệ, ngoại hình thư sinh, thực ra vốn không cần phải theo đuổi ai.

Lý Thiệp cười nhạt, lười biếng đáp một câu: 

"Nhìn một cái là biết liền, nói chuyện với con gái không phải nói kiểu này."

Hoàng Dân hơi đỏ mặt:

"Vậy nên nói kiểu gì?"

Lý Thiệp uể oải mở miệng: 

"Nói mấy chuyện thú vị, đừng để không khí bị gượng gạo."

Cố Ngữ Chân khựng lại một chút, trong lòng hơi nghẹn, dù biết anh không thích cô, nhưng khi nghe anh chỉ người khác cách nói chuyện để đi xem mắt với cô thì vẫn thấy buồn lòng.

Hoàng Dân lập tức áp dụng "lớp học cấp tốc", đi nhanh lên sóng bước với cô.

Cố Ngữ Chân cũng không nói gì, chỉ lễ phép cười nhẹ với cậu ta, nhưng thực sự không có tâm trạng để trò chuyện.

Hoàng Dân đúng là chưa có kinh nghiệm, lại thêm đã lâu không gặp Cố Ngữ Chân, hồi nhỏ chơi với nhau, giới tính cũng chưa phân biệt rõ ràng.

Giờ đây cô đột nhiên xuất hiện, lại xinh đẹp đến thế, khiến cậu ta không biết nên bắt đầu từ đâu để trò chuyện.

Cậu ta nhất thời không nghĩ ra được chuyện gì thú vị để nói, đành mở miệng hỏi: 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!