Ân tổng! Hai người đồng thanh nói, giống như bắt được cọng rơm cứu mạng.
Khuôn mặt của Ân Dĩ Mặc lạnh lùng, ánh mắt lạnh nhạt của anh lướt qua Tô Thời Sơ, rơi vào trên mặt của hai người bọn họ.
"Mới sáng sớm đã náo loạn cái gì ở công ty?"
Ân Dĩ Mặc nhíu mày, có chút không vui.
Hai người do dự một lát, nhưng vẫn không sợ đắc tội với Tô Thời Sơ, mở miệng nói:
"Thư ký Tô nói muốn sa thải chúng tôi."
Nói xong, còn không quên rụt rè nhìn Tô Thời Sơ một cái, giống như là bị oan ức rất lớn.
Mặc dù chức vị của bọn họ thấp hơn Tô Thời Sơ, nhưng tốt xấu gì cũng là nhân viên kỳ cựu của Quốc Tế Huy Hoàng.
Vị trí thư ký trưởng của Tô Thời Sơ còn chưa ngồi vững, đã muốn động đến người cũ, họ không tin Ân Dĩ Mặc sẽ ngồi yên mặc kệ.
Nghĩ đến đây, hai người lại tràn đầy tự tin, ánh mắt nhìn Tô Thời Sơ cũng mang theo vài phần đắc ý.
Tô Thời Sơ mím môi, trong lòng châm chọc vở kịch của hai người, nhưng cô cũng không ngẩng đầu lên.
Trong lòng cô đã đoán được kết quả.
"Thư ký trưởng sa thải nhân viên dưới tay mình, không cần phải nói với tôi." Ân Dĩ Mặc nhíu mày, con ngươi đen láy vẫn nhìn Tô Thời Sơ, giọng nói bình thản không gợn sóng.
Không nghĩ tới Ân Dĩ Mặc ngay cả nguyên nhân cũng không hỏi, trực tiếp đồng ý với quyết định của Tô Thời Sơ!
Giờ khắc này, ba người đều không bình tĩnh được nữa.
Tô Thời Sơ cúi đầu, giọng nói bình tĩnh:
"Cảm ơn Ân tổng đã tín nhiệm."
Cuộc đối thoại giữa hai người máy móc như một cái máy, không có bất kỳ cảm xúc nào.
Ân Dĩ Mặc khẽ khịt mũi, không dừng lại mà trực tiếp đi vào văn phòng.
Bắp chân của Tiểu Lỵ và Tiểu Đình nhũn ra, thiếu chút nữa quỳ xuống đất, lúc này họ mới bắt đầu nhìn thẳng vào Tô Thời Sơ.
"Chị Thời Sơ, chị cũng biết, làm việc ở Quốc Tế Huy Hoàng không dễ dàng, chúng tôi còn trẻ tuổi..." Hai người vì giữ được công việc của mình, lập tức nịnh nọt cô, khác hoàn toàn với thái độ kiêu ngạo vừa rồi.
Lúc này Tô Thời Sơ không có tâm trạng, nghĩ đến chuyện Ân Dĩ Mặc không xuất ngoại, trong lòng cô có chút cảm giác nói không nên lời.
Cô lờ mờ đoán được kế hoạch ra nước ngoài ban đầu thay đổi chắc chắn có liên quan đến Thanh Thanh tối hôm qua.
…
Buổi tối, Ân Dĩ Mặc vẫn xuất hiện ở nhà như thường lệ.
Bởi vì chuyện xảy ra ban ngày, Tô Thời Sơ cũng không tiếp tục cứng mặt, ngược lại ngồi ở trước bàn ăn, ngoan ngoãn chờ ăn cơm.
Trời đất rộng lớn, ăn cơm là lớn nhất.
Ân Dĩ Mặc ngoài mặt vẫn bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy người phụ nữ này không tiếp tục đối đầu với anh nữa, tâm tình của anh cũng hòa hoãn đi một chút.
"Ân tổng, bây giờ tôi dọn thức ăn nhé?"
Dì Phạm cung kính, ở bên cạnh anh xin chỉ thị.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!