Khi tôi ... tỉnh
lại, phát hiện mình đang nằm trong lòng Tiền Đường, bộ dạng như hổ đói vồ dê.
Tôi bị tình cảnh này làm
cho chấn động mờ mịt, sửng sốt nửa ngày mới kịp phản ứng xem chuyện gì đã xảy
ra. Lúc này tứ chi của tôi quấn lấy Tiền Đường, cơ hồ toàn thân đều dán vào
người cậu ta. Cậu ta nằm nghiêng, cánh tay tùy ý đặt ngang hông tôi, cậu ta còn
chưa tỉnh ngủ, lông mi hơi động đậy, nhìn mà khiến lòng người hỗn loạn
Tôi biết Tiền Đường làm
bài làm mệt mỏi cho nên ngủ một lát thôi, dù sao cậu ta cứ làm đề tiếng Anh là
liền buồn ngủ. Nhưng tôi không rõ vì sao hai chúng tôi lại làm thành tư thế
nhìn đâu cũng thấy gian tình như vậy, chẳng lẽ đây là do tiềm thức của tôi quấy
phá?
Không phải đâu, ngày hôm
qua tôi còn đang suy nghĩ có phải tôi đã thích cậu ta hay không, hôm nay đã
cùng cậu ta … Ách, khẩu vị thế này thì cũng quá là nặng đi…
Bản mặt dày của tôi đỏ
lên, muốn lén lút thoát khỏi cậu ta, sau đó thần không biết quỷ không hay trốn
đi, như vậy hai người đều không xấu hổ. Ai biết được Tiền Đường ngủ chưa sâu,
tôi vừa động đậy, cậu ta liền tỉnh.
Cậu ta tựa hồ như cũng
bị tình huống này dọa đến, ngây người nhìn tôi chằm chằm.
Trong thời khắc chỉ mành
treo chuông này, tôi đột nhiên được Gia Cát Lượng nhập xác, nghĩ ra một cái chủ
ý tuyệt diệu, ra tay đánh phủ đầu. Vì thế tôi giãy giụa một chút, nhảy lên
giường, giơ chân lên hướng trên người Tiền Đường mà chào hỏi, vừa đá một vừa
hung hăng mắng: "Khốn kiếp! Lưu manh! Ai cho cậu chiếm tiện nghi của tôi, ăn
đậu hủ của tôi !"
Tiền Đường ngồi dậy, mặc
tôi đá, rũ mắt xuống nói: "Thành thật xin lỗi."
Cậu ta nhận sai rồi, tôi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!