Chương 31: Bí mật bích tuyền tỳ!

"Lăng nhi." Tần Thiếu Vũ nói, "Vị này là tiền bối Nhậm Tiêu Dao, Võ lâm Minh chủ hiện nay, ta lúc trước từng nhắc với ngươi, còn nhớ hay không?"

"Tất nhiên." Sau khi ý thức được đối phương là cao thủ bài danh đệ nhất trên giang hồ, Thẩm tiểu thụ nhanh chóng buông tay cho ý tưởng vừa mới lóe lên của mình, cái gì mà nhu thuận chứ! Quả thực có tâm cơ.

"Hắn nói ta cái gì?" Nhậm Tiêu Dao hỏi Thẩm Thiên Lăng.

"Nói tiền tuy có tu vi võ học độc bộ thiên hạ, nhưng không chút mảy may cuồng ngạo, trạch tâm nhân hậu hạo nhiên chính khí, là anh hùng hào kiệt số một số hai trong võ lâm." Thẩm Thiên Lăng vô cùng lưu loát, nhanh chóng lặp lại một đoạn lời kịch mà kiếp trước từng diễn. Kỳ thật nam nhân của y vốn nói là "Tuy rằng Nhậm Tiêu Dao võ công thiên hạ đệ nhất, lại cả ngày không làm được việc gì đàng hoàng, cho nên mọi người trên giang hồ mới muốn để Thiên Phong tiếp nhận chức vụ của ông làm Minh chủ, để tránh về sau có đại sự gì đó mà lại tìm không được người", nhưng điều này nhất định không thể nói!

Tần Thiếu Vũ sờ sờ cằm, biểu tình phi thường bình tĩnh.

Nhậm Tiêu Dao lắc đầu, "Xảo ngôn lệnh sắc (nói dối làm màu, ba hoa văn vẻ), quả thực giống nương ngươi."

Thẩm Thiên Lăng: …

Là khách sao, nge không hiểu sao a! Ta nói thật ngươi nhất định sẽ sinh khí, nếu có đánh thì nam nhân của ta không nhất định sẽ đánh thắng ngươi, quả thực phiền phức.

Hơn nữa sao ngươi lại biết nương ta.

Cha ta có biết chuyện này không!

"Trong phòng còn ẩn dấu một người?" Nhậm Tiêu Dao khẽ nhíu mày.

"Sao lại nói là ẩn dấu." Tần Thiếu Vũ cười cười, "Là khách nhân đường xa đến."

Nhậm Tiêu Dao nói, "Hình như là cao thủ."

Vừa dứt lời, Mộ Hàn Dạ liền mỉm cười bước ra cửa, "Tiền bối khen trật rồi, tại hạ tư chất bình thường, sao có thể xưng là cao thủ."

"Nguyên lai là Thất Tuyệt Vương." Nhậm Tiêu Dao đưa tay thay y thử mạch, "Không tệ, so với hai năm trước tốt hơn rất nhiều."

"Đa tạ tiền bối." Thái độ Mộ Hàn Dạ thực cung kính, thấy Tần Thiếu Vũ cùng Thẩm Thiên Lăng tựa hồ có chút khó hiểu, vì thế chủ động giải thích nói, "Mấy năm trước khi Nhâm tiền bối tra án kiện, từng đến Thất Tuyệt quốc của ta, lúc ấy ông đã dạy ta một bộ phương pháp đả thông kinh mạch."

Hoàng Đại Tiên bị ám vệ mang theo ngồi trên nóc nhà, ánh mắt phi thường tuyệt vọng.

Lúc trước nghe nói có người xâm nhập lên núi, trong lòng còn đại hỉ một phen, tưởng rằng nhất định sẽ có một hồi kịch chiến, vậy bản thân liền có thể thừa dịp rối loạn mà đào tẩu. Kết quả còn chưa kịp chạy hai bước, liền vừa vặn gặp được thủ vệ Truy Ảnh Cung vừa luyện võ xong, nghênh diện hơn trăm người chạy tới, quả thực vô cùng bi kịch.

"Người này là ai?" Nhậm Tiêu Dao chỉ lên nóc nhà.

Mộ Hàn Dạ hào phóng nói, "Vương hậu của ta, gọi là Hoàng Viễn."

Hoàng Đại Tiên nghe vậy đầu gối mềm nhũn, thiếu chút nữa từ trên nóc nhà lăn xuống, nhìn qua dị thường ngốc nghếch.

Nhậm Tiêu Dao lắc đầu, "Luận võ công, ngươi cùng Thiếu Vũ tương xứng; nhưng nếu luận về cưới vợ, ngươi xa so với hắn kém xa."

Thẩm Thiên Lăng: …

Vì sao lại cùng ta có liên quan, thật sự là phi thường thàng thương.

"Cũng không có biện pháp." Mộ Hàn Dạ ngược lại không chút lưu tâm, "Nếu tiền bối có thể khiến hắn cam tâm tình nguyện cùng ta trở về Thất Tuyệt quốc, tại hạ tất nhiên vô cùng cảm kích."

Nhậm Tiêu Dao đáy mắt kinh ngạc, "Ngay cả bộ dáng như vầy, ngươi cư nhiên cũng chưa thu được tới tay?"

Mộ Hàn Dạ bất đắc dĩ buông tay.

Hoàng Đại Tiên hấp hối nói, "Ta muốn đi nhà xí."

Ám vệ cặp hắn nhảy vào trong viện.

Tất cả mọi người quay đầu nhìn hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!