Tiểu cô nương luyện thạch dũng cảm đã chạy đi xa, trong gió vẫn còn thoang thoảng hương thơm của hoa sơn chi. Trước mắt Mộ Dung Nham hiện ra con đường hai bên nở đầy hoa sơn chi, đi đến cuối con đường, là có thể nhìn thấy nam nhân như trích tiên vô hỉ vô bi kia.
Nghĩ đến khuôn mặt tuấn tú lạnh lẽo không chút biểu tình như khối băng đó, mà hắn không thể kìm nén được nở nụ cười trầm thấp: "Trần Ngộ Bạch... Không phải là ta không báo thù, mà là chưa tới thời điểm a!"
____________
Tây Lý trong miệng Khấu Khấu, nằm về phía Tây của Dạ quốc, là một dân tộc sống trên thảo nguyên, có lịch sử du mục đã lâu đời, người dân sống trong tộc đều giỏi cưỡi ngựa bắn cung, dũng mãnh phi thường.
Là nước láng giềng, nhưng đã nhiều năm nay, Tây Lý vẫn như hổ rình mồi với Đại Dạ, vài năm gần đây lại càng thêm điên cuồng ngang ngược, liên tục gây rối quấy nhiễu dân chúng ở vùng biên giới giữa hai nước.
Hai năm trước, Kỷ Đông đã dẫn binh tới nơi đó, nhưng suốt hai năm, hắn không chỉ không đánh bại được, mà ngược lại còn làm mất một tòa thành trì, binh lính tổn thất, tình hình tương đối thê thảm.
Diễm Dương công chúa đã từng có ý đồ lén lút bức bách Hoàng đế điều Kỷ Đông về, nhưng không ngờ rằng việc này lại bị Kỷ Đình phát hiện, chuyện bất thành, mà ngược lại khi bà trở về còn bị giáo huấn một trận.
Trong lòng Trưởng công chúa có nộ khí không nín nhịn được, vì chuyện Tây Lý, mà không biết bao nhiêu lần náo loạn cả Kỷ phủ.
Những ngày gần đây, thế công của Tây Lý mãnh liệt, chiến sự ở biên quan căng thẳng, Kỷ Đông cũng đã không gửi thư về nhà suốt nửa tháng nay, nên Diễm Dương công chúa lo lắng vô cùng, ăn không ngon ngủ không yên, cả người gầy đi một vòng lớn. Trấn Nam Vương phi cả ngày ở bên cạnh an ủi bà.
Nhưng khi trở về phòng, Vương phi lại lặng lẽ nói chuyện với Kỷ Nam và Thiến di rằng: Bản thân bà cũng cảm thấy nóng ruột vô cùng, tựa hồ có linh cảm không tốt.
Thật không may:
Dự cảm của Trấn Nam Vương phi lại vô cùng chính xác.
Ngày hôm đó, theo thường lệ Kỷ Nam đang ở điện Triêu Dương, bỗng nhiên có cung nhân dẫn theo một tên hạ nhân nhà nàng vội vàng đi tới.
Đúng lúc ấy, nàng đang cùng Mộ Dung Nham luyện chữ, di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn nghe thấy thanh âm bẩm báo mới ngẩng đầu lên, cổ tay không hiểu sao lại run lên, nhất thời một giọt mực lớn rơi xuống, làm bẩn luôn tờ giấy mà nàng vất vả cả ngày mới hoàn thành.
"Chuyện gì vậy?"
Nàng hạ bút xuống hỏi.
"Tứ thiếu gia! Nô tài đến để truyền lời của Vương phi: Thỉnh người cấp tốc về phủ ạ!" Hạ nhân kia chần chừ trong chốc lát, lại tiếp tục nói: "Đại thiếu gia... không tìm thấy Đại thiếu gia."
"Cái gì gọi là không tìm thấy?"
Kỷ Nam kinh hãi, ngay sau đó lại cố gắng tự bình tĩnh lại, rồi hỏi: "Có phải tiền tuyến đã truyền tin tức về trong quân hay không hả?"
"Vâng! Nói là Đại thiếu gia mang binh ra khỏi doanh trại, định tập kích người Tây Lý bất ngờ, nhưng cho đến nay vẫn chưa trở về... Sống chết chưa rõ."
Trong đầu Kỷ Nam nổ "Ầm
"một tiếng. Nơi đó là chiến trường, không phải sống thì tức là chết, nào có chuyện sống chết không rõ? Huống chi đã qua hơn nửa tháng, nếu như đến nay chưa về, e rằng chỉ có một kết cục... Chết, không, thấy, xác. Cổ họng nàng nhất thời nghẹn lại, không thốt nên lời."Người đâu, chuẩn bị ngựa!" Sau lưng nàng, Mộ Dung Nham đã thay nàng cất giọng phân phó.
"Kỷ Nam..." Hắn bước lên một bước, nhỏ giọng nhắc nhở nàng.
Kỷ Nam cắn răng gật gật đầu, bước nhanh ra khỏi điện cùng hắn, hai người đồng thời xoay mình lên ngựa, ra roi thúc ngựa xuất cung.
***
Kỷ phủ quả thật cũng không rối loạn như trong tưởng tượng, người gác cổng vẫn như thường lệ, thấy bọn họ đến, ân cần chạy tới dắt ngựa.
Nhưng khi tiến vào trong phủ, là có thể thấy nhóm hạ nhân vội vàng đi qua đi lại, hầu như trên mặt họ đều mang vẻ lo lắng, khác hẳn với thường ngày.
Mộ Dung Nham vẫn còn có thời gian âm thầm quan sát những điều này, nhưng Kỷ Nam lại vội vội vàng vàng đi thẳng đến Tây viện.
Nơi đó là chỗ ở của Diễm Dương công chúa.
Vừa vào sân, Kỷ Nam đã mơ hồ nghe thấy tiếng khóc trong phòng, trong lòng Kỷ Nam cảm thấy căng thẳng vô cùng, d∞đ∞l∞q∞đ nàng đẩy cửa ra bước nhanh vào, Mộ Dung Nham cũng theo sát phía sau, cũng không đề phòng nàng bỗng nhiên dừng lại giữa đường, nên hắn thiếu chút nữa đã đụng vào nàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!