Chương 11: (Vô Đề)

A Tống quay đầu, đè thấp thanh âm, nói ra lời mà một năm trước vẫn chưa kịp nói:

"Trận chiến này bất cứ ai đi cũng có thể đánh thắng, mà ta không hi vọng người cầm quân đánh thắng Nam quốc là ngươi - Nhị ca đối xử với ngươi rất khác biệt, ta không muốn ngươi làm tổn thương hắn."

--- ------ ----

Kỷ Nam không thể thực hiện lời hứa với Diễm Dương công chúa

- mùa thu trở về đưa bà đi cưỡi ngựa ngắm cảnh. di♥en⊹da™n⊹lºe⊹q☺uy⊹d☻on⊹co♦m Thời điểm nàng quay về đã là đầu hạ năm sau rồi.

Mặc dù quân đội Nam quốc không dũng mãnh thiện chiến như Đại Dạ, nhưng lại vô cùng sĩ diện, cố gắng giữ cái thanh danh "Mẫu quốc"* mà chật vật chống đỡ một năm.

(*

- nước đứng đầu một bang.)

Trận này Dạ quốc thắng vô cùng nhẹ nhàng, không chỉ bảo vệ được thành Linh Châu, mà còn đẩy lùi quân đội Nam quốc ra thật xa, tất cả quân lính đóng quân ở Lạc Thành đều chạy tan tác.

Đại tướng quân Hàn Quân hạ lệnh, giống y như tác phong kỷ luật trước sau như một của quân đội Kỷ gia, không được giết, đốt, đập phá, cướp đoạt, không được tùy tiện quấy nhiễu dân chúng. Mặt khác còn phái một tiểu đội, đi tiêu diệt đám thổ phỉ thừa dịp loạn lạc mà cướp bóc ở xung quanh.

Dân chúng ở Lạc Thành không những không phải chịu cảnh lầm than, mà ngược lại còn chung sống với quân đội Dạ quốc vô cùng hòa thuận.

Trong trận chiến này Kỷ Nam đã lập được chiến công to lớn đầu tiên.

Hàn Quân có ý muốn rèn luyện nàng, vài lần giao cho nàng chỉ huy những chiến dịch quan trọng, quân đội Kỷ gia do thiếu tướng quân của bọn hắn dẫn dắt, mỗi người đều như được thổi vào một luồng khí huyết mới mẻ, trên dưới đồng lòng, bách chiến bách thắng.

Trong suốt một năm này, trong những trận chiến lớn nhỏ, Kỷ Nam đã vài lần áp dụng những thứ đã học được ở Ám Dạ cốc, kỳ môn trận pháp và vũ khí kiểu mới thay nhau ra trận, không chỉ khiến cho quân địch trở tay không kịp, mà ngay cả những chủ tướng của Đại Dạ cũng đều tấm tắc ngạc nhiên.

Người Nam quốc bảo thủ đến tận xương tủy, nên đã bao giờ được trông thấy những thứ mới lạ như vậy? Chưa chiến cũng đã khiếp đảm vài phần.

Càng về sau, đám nam nhi nghịch ngợm trong quân đội Kỷ gia dọa dẫm Nam quốc thành nghiện, đôi khi chỉ là một vòng trận tiễn, nhưng lại cười đùa ầm ỹ, gây ra động tĩnh vô cùng lớn, d♡iễn‿đà÷n‿l♡ê‿qu≤ý‿đ♡ôn.c≥om dọa cho người Nam quốc tưởng rằng có chiêu gì phía sau, rõ ràng đã đến trước trận chiến, nhưng lại không dám tiến lên khiêu chiến.

Người dân Dạ quốc tôn sùng sức mạnh, kính trọng cường giả, nên Kỷ Nam bách chiến bách thắng khiến cho nàng giống như một ngôi sao mới, từ từ tỏa sáng rực rỡ trong đại quân.

Rất nhiều năm về sau, khi Đại Dạ trở thành quốc gia hưng thịnh cường đại nhất, những người năm đó đã từng tận mắt chứng kiến vị Thần Vũ tướng quân vương cũng đã chết đi. Trên sử sách đã ghi lại rằng:

Năm đó, tướng quân vương còn chưa cột tóc, đã theo quân xuất chinh, cùng man Nam đánh một trận, không uổng phí quân lính tốt, giành được thắng lợi vô cùng to lớn, cũng là khởi đầu truyền kỳ cả đời.

***

Khi đại quân trở về còn khí thế hơn nhiều so với lúc xuất chinh. Tù binh thu được và đủ loại chiến lợi phẩm đều đi theo quân ngũ, kéo dài trùng trùng điệp điệp trên vạn dặm đường.

Các chiến sĩ của quân đội Đại Dạ ai ai cũng ngẩng đầu ưỡn ngực. Dọc đường hành quân, dân chúng địa phương đứng chật ních ven đường không chỉ đưa nước trà đồ ăn thức uống, mà có phú hộ còn dựng sân khấu, khua chiêng gõ trống vô cùng náo nhiệt, để ăn mừng Dạ quốc cuối cùng cũng được nở mày nở mặt.

Kỷ Nam không đi theo đại tướng quân, mà vẫn theo sát đội ngũ. Ở đó có tù binh Nam quốc bị quân đội Dạ quốc bắt giữ. di☺ễn✥đà☻n✥l♥ê✥qu♦ý✥đô♣n✥co♠m Nếu không có ai quát bắt ngừng lại, thì không chỉ đám quân lính sẽ tùy ý đánh chửi ngược đãi tù binh, mà ngay cả dân chúng vây xem cũng sẽ trắng trợn dùng đá tảng ném vào bọn họ.

Nhưng dù sao tù binh thì cũng có cha mẹ người thân luôn tâm niệm lo lắng, ở trên chiến trường bọn họ là quân nhân, bây giờ không còn chiến tranh nữa, nếu vẫn còn sống, thì ít nhất bọn họ vẫn là một con người.

Đại quân vừa đi đến ngoại thành Thượng Kinh, thì Hoàng đế đã sớm phái rất nhiều người tới đón.

Phía trước dừng lại, đội ngũ phía sau cũng từ từ đi chậm lại, Kỷ Nam xuống ngựa uống nước nghỉ ngơi, chợt thấy kỵ binh thông tin phi ngựa tới, từ xa đã kêu lên thật to: "Phó tướng quân! Đại tướng quân thỉnh người mau mau đi lên phía trước!"

"Là người nào tới hả?"

Kỷ Nam vừa cười hỏi, vừa xoay mình lên ngựa.

"Là Nhị hoàng tử Điện hạ!

"Lính thông tin kia hiển nhiên cũng là người vô cùng ủng hộ Mộ Dung Nham, nên mặt mày hớn hở kích động không thôi. Vẻ mặt Kỷ Nam cũng khẽ biến đổi không dễ gì phát hiện, rồi lập tức"Ừ" một tiếng không rõ ràng, sau đó cũng không nói thêm gì nữa mà thúc ngựa đi lên đằng trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!