Chương 1: (Vô Đề)

"Hầu tước vị, là vinh quang mà tổ tiên đã truyền lại. Làm tướng quân phải lập công, chính là sứ mệnh của con cháu Kỷ gia chúng ta. salemsmalldđlqđ Được nhận lệnh bài Ám Dạ chính là niềm kiêu hãnh cả đời của ta. Kỷ Nam, ngươi là người đảm nhiệm Bạch Hổ môn chủ kế tiếp do chính Kỷ Đình ta tuyển chọn."

--- -----

Trong thiên hạ, người nhà họ Kỷ đã có mười bảy người xuất Ám Dạ cốc.

Ám Dạ cốc nằm trong phạm vi lãnh thổ Dạ quốc.

Tương truyền, vị cốc chủ đầu tiên vốn là Đại tướng khai quốc của Dạ quốc, lqđ bởi vì có công cao chấn chủ nên tự từ quan, sau đó sáng lập ra Ám Dạ cốc, vì Dạ quốc mà đào tạo không biết bao nhiêu hiền tài.

Hơn một trăm năm trôi qua, Dạ quốc vận nước hưng thịnh. Ám Dạ cốc là một địa phương siêu phàm. Ngày nay, quá nửa số danh sĩ của Dạ quốc đều xuất sư ở đó. salemsmalldđlqđ Trong chốn võ lâm, những người đảm nhiệm chức Minh chủ, chưởng môn cũng hầu như từng bái sư ở Ám Dạ cốc.

Ám Dạ cốc vô cùng lớn, trong cốc chia làm bảy bảy bốn mươi chín môn phái khác biệt, thuật nghiệp chuyên về tấn công, mỗi môn phái có sở trường riêng, và đều lấy thần thú cổ làm ký hiệu.

Hiện tại, Kỷ Nam đang đeo một cái lệnh bài huyền thiết bên hông, lqđ trên đó có khắc một con Bạch Hổ râu ria xồm xoàm, vô cùng uy vũ.

Phụ thân của hắn – đệ nhất thần tướng Dạ quốc, Đại tướng quân uy vũ, phi thường dũng mãnh, được ngự phong Trấn Nam Vương Kỷ Đình, lúc giao cho hắn tấm lệnh bài này, quỳ một gối xuống, mặt mũi nghiêm túc, chậm rãi nói với hắn khi ấy mới gần tám tuổi:

"Hầu tước vị, là vinh quang mà tổ tiên đã truyền lại. Làm tướng quân phải lập công, chính là sứ mệnh của con cháu Kỷ gia chúng ta. salemsmalldđlqđ Được nhận lệnh bài Ám Dạ chính là niềm kiêu hãnh cả đời của ta. Kỷ Nam, ngươi là người đảm nhiệm Bạch Hổ môn chủ kế tiếp do chính Kỷ Đình ta tuyển chọn."

Phụ thân quá nửa đời cũng chưa từng khen ngợi ai, ông phụ tá tiên Hoàng cùng đương kim Thánh thượng hai đời hùng tài anh chúa, lqđ ngoài tận tâm tận lực, cũng chưa từng có một câu bội phục ca ngợi.

Cho nên đối với Kỷ Nam mà nói, những lời như vậy của ông, so với sinh mệnh của Kỷ Nam còn quan trọng hơn.

Từ biệt năm năm, không biết mọi chuyện trong nhà có ổn không.

Dưới đêm trăng không có gió, nước trên mặt hồ giống như một khối hổ phách lớn, tĩnh lặng mà tuyệt mỹ, Kỷ Nam nhìn bóng trăng giữa hồ, trong lòng cuồn cuộn vài ba ý phiền não.

Vù! Tõm!

Một viên đá nhỏ bay qua, rơi vào giữa hồ, làm tan vỡ bóng trăng kia.

Sau lưng cành liễu rậm rạp buông xuống, hơi hơi lay động, nhưng không dễ gì phát hiện ra.

Kỷ Nam chau mày, mũi chân câu lấy một hòn đất, xoay người lại, đá vào phương hướng mà trong đầu đã sớm phán đoán tốt. salemsmalldđlqđ Nhất kích tất trúng, thiếu niên nho nhỏ rơi từ trên cành cây xuống, cái mông chạm đất, đau đến mức oa oa kêu to.

Dường như bức tranh bóng đêm trầm tĩnh tốt đẹp đã bị làm rách, nên Kỷ Nam không vui, cất bước muốn đi, thiếu niên kia cũng không buông tha, trở mình bò dậy, chửi ầm lên:

"Con hổ đáng ghét! Ám toán tiểu gia!"

Kỷ Nam cũng không mở miệng phản bác, thậm chí còn không thèm liếc hắn một cái.

"À, à , à…. tháng sau là tới "Phá Dạ" năm nay đi? Có kẻ đã thua liên tiếp năm năm rồi! Không biết năm nay chọn cái gì nha?" –lqđ Thiếu niên mặt mày hớn hở buông lời xem thường.

Dáng vẻ của hắn mới mười hai mười ba tuổi, tướng mạo nam tử vẫn chưa hoàn toàn phát triển, khuôn mặt nhỏ nhắn sinh ra đã phấn điêu ngọc mài, so với bất kỳ một cô gái nào trong cốc đều xinh đẹp hơn.

Ám Dạ môn chủ lấy lệnh bài làm phù hiệu, đời đời tương truyền, mỗi một môn chủ khi học thành xuất cốc, đều phải cùng cốc chủ đấu một trận, salemsmalldđlqđ văn võ không giới hạn, nhã nhặn hay thô tục đều có thể.

Một khi thắng, có thể dùng thân phận môn chủ xuất cốc, nếu thua năm sau sẽ tiếp tục, nếu chủ động tử bỏ thì phải cầm lệnh bài trả lại cho môn phái.

Mỗi một năm đều có một cuộc tỷ thí như vậy, hôm đó, không chỉ những người tiếp nhận chức vụ môn chủ của các môn phái mới thách đấu với cốc chủ, lqđ những người khác nếu cảm thấy hứng thú với lệnh bài môn phái trong tay cốc chủ cũng có thể tiến lên khiêu chiến.

Cuộc tỷ thí hàng năm ngày nay được gọi là "Phá dạ

", ngụ ý nếu có thể xé rách màn đêm, thì phía trước sẽ quang minh vô hạn. Kỷ Nam khi tám tuổi đã vào cốc, năm năm từng chia ra dùng binh pháp, trận pháp, cơ quan, diễn toán * để thách đấu cốc chủ đương nhiệm, salemsmalldđlqđ nhưng đều không ngoại lệ, bị thua cực kỳ thê thảm. (* - tính toán.) Thiếu niên kia thích đối đầu với Kỷ Nam, nhưng bao giờ cũng thua, mỗi khi thua lại dùng những lời này để châm chọc giễu cợt."Còn chưa nghĩ ra." – lqđ Kỷ Nam liếc hắn một cái, chậm rãi nói – "Nhưng mà ta đoán, nếu là ngươi, nhất định có thể xuất cốc ngay năm đầu tiên."

Thiếu niên nghe vậy không hiểu, nghiêng đầu suy nghĩ, hai mắt xinh đẹp như quả nho đen nhìn chằm chằm hắn không chớp.

"Ngươi cùng cốc chủ so xem ai giống nữ nhân hơn, cốc chủ nhất định cam bái hạ phong *.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!