Chỉ trong vòng vài phút, Khang Kiều đã tìm thấy két. Điều khiến cô bất ngờ là két không hề khóa. Tầng trên cùng của két đặt mười xập
chi phiếu, mỗi xập dày khoảng mười ngàn đô. Cô lấy một xập, suy nghĩ rồi lấy tiếp xập nữa.
Khang Kiều không tìm được hộ chiếu của mình trong két. Cô ngậm đèn pin lên miệng, một tay cầm chi phiếu,
tay kia tiếp tục tìm, ngăn kéo, tủ đầu giường, vách, tủ âm, tìm khắp
lượt mà không có thu hoạch gì.
Tay vừa chạm vào tủ
đựng đồ thì "tách" một tiếng. Căn phòng sáng lên, Khang Kiều trước giờ
vẫn rất yếu tim, khi gặp tình huống bất ngờ, cô thường có thói quen tìm
chỗ nấp, ban đầu là bà ngoại, khi bà mất thì tìm mẹ, mẹ mất rồi thì tìm… Hoắc Liên Ngao.
Chiếc đèn pin rơi xuống đất, vòng ôm vẫn còn đó. Cái ôm ấy như lớn lên trong một đêm, vững vàng, rộng lớn
như đại dương, cơn giật mình khiến cô chỉ mải thở hồng hộc.
Còn chưa bình tĩnh hẳn, cô đã hít sâu, trái tim đã không còn đung đưa trên không nữa.
Không đợi Khang Kiều hoàn hồn, một giọng nói lạnh lùng vọng xuống từ trên
đỉnh đầu: "Cô trả lại hết những gì tôi và cô nói với nhau rồi phải
không? Tối như vậy xuất hiện trong phòng tôi, còn dán chặt vào người
tôi, có phải muốn xảy ra chuyện gì với tôi không? Hả?".
Cô buông tay, lùi ra khỏi vòng ôm ấy. Lùi một bước, hai bước. Cuối cùng
khi cách Hoắc Liên Ngao khoảng ba bước thì cô dừng lại. Bàn tay cầm tập
tiền như bỏng rẫy dưới ánh mắt của Hoắc Liên Ngao.
Khang Kiều nghĩ, việc duy nhất cô có thể làm có lẽ chính là giữ im lặng.
Tìm được tiền rồi nhưng chưa tìm được hộ chiếu phải không? Xem ra sau năm
tiếng đồng hồ phơi nắng hôm nay, cô vẫn chưa rút ra được bài học."
Khang Kiều dứt khoát hạ quyết tâm: "Trả hộ chiếu lại cho tôi. Hoắc Liên Ngao, tôi muốn báo cảnh sát. Anh có biết hành động này đã có thể khiến tôi
kiện anh tội giam giữ trái phép không!".
Anh cười
thành tiếng: "Tôi có hạn chế hành động của cô không? Tôi không cho phép
cô ra ngoài ư? Còn về hộ chiếu, tôi chỉ tạm thời giữ hộ cô mà thôi,
chẳng phải cô vừa mất chồng ư? Lúc này một người bình thường sẽ biểu lộ
sự thiếu ổn định của cảm xúc. Hơn nữa ban nãy tôi còn nghe nói cô từng
vì mất ngủ mà phải tới khám bác sỹ tâm lý. Tôi làm vậy là để bảo vệ cô,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!