Chương 16: Năm 2013 – 2014 (16)

Khi Khang Kiều hỏi câu đó, Hoắc Liên Ngao bắt đầu quan sát cả

căn phòng. Quan sát xong anh mới phát hiện ra mình đã lên nhầm giường

người khác chứ không phải ngược lại.

"Sorry, thi

thoảng quay về tôi đều ngủ ở phòng này." Mang theo chất giọng lười

biếng, uể oải khi vừa mới tỉnh ngủ, anh giải thích cho hành động lên

nhầm giường của mình: "Tối qua uống hơi nhiều một chút, sau này tôi sẽ

cố gắng né tránh tình huống này xuất hiện".

Sau này?

Khang Kiều cười khẩy trong lòng, thấy Hoắc Liên Ngao không hề có ý rời

khỏi giường, cô nhướng mày với khuôn mặt gần trong gang tấc: "Hoắc Liên

Ngao, nếu anh còn tiếp tục nằm ườn trên giường tôi, tôi sẽ hiểu lầm rằng anh muốn xảy ra chuyện gì đó với một góa phụ mới mất chồng".

Cô vừa dứt lời, Hoắc Liên Ngao đã nhanh chóng bắn ra rồi quay người đi.

Nửa người ở trần của anh lồ lộ hiện ra trước mắt Khang Kiều. Bình minh rải

lên sống lưng thẳng tắp đó, làm nổi bật những đường vân trắng đẹp, giống như mặt biển cô đơn giữa đêm trăng tĩnh mịch.

Một giây, hai giây, ba giây.

Trong ba giây ngắn ngủi đó, phản ứng trực tiếp nhất trong lòng Khang Kiều là: Chẳng phải trước kia Hoắc Liên Ngao ghét nhất là loại con trai ngủ

không mặc quần áo đó sao? Anh nói kiểu người đó đa phần đều mắc chứng

thích khoe hàng.

Trước đây, mỗi lần họ tình cảm xong, anh đều đi tắm, tắm xong lại quay về làm một người thừa kế cao quý,

quyền lực của nhà họ Hoắc. Gặp lúc vui tính, anh sẽ dịu dàng nói với cô: "Em có thể về phòng ngủ rồi". Một khi khó chịu, anh sẽ nói: "Sao, còn

định nằm ườn ra đó chắc?".

Buổi sáng nay, chỉ trong

ba giây ấy, biết bao đêm mệt mỏi đã trở về trong đầu Khang Kiều, dáng vẻ của cô khi bước trở về phòng mình qua hành lang dài dằng dặc. Gặp lúc

vui tính, anh còn đòi hỏi thêm lần nữa, như vậy càng khiến thời gian cô

về phòng muộn hơn. Thi thoảng, Khang Kiều cũng bắt gặp những người làm

chịu trách nhiệm buổi sáng tại nhà họ Hoắc, họ chắc cũng đoán được cô

vừa làm cái gì, nhưng đều giả vờ không biết.

Khi Hoắc Liên Ngao giơ tay với lấy quần áo, Khang Kiều quay mặt đi.

Khi xuất hiện dưới bàn ăn sáng, họ dường như đều quên chuyện đi nhầm phòng, vẫn duy trì cách ăn uống mọi ngày, anh ăn phần anh, cô ăn phần cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!