Chương 12: Năm 2013 – 2014 (12)

Khang Kiều cứ thế bị Hoắc Liên Ngao khoác vai dẫn đi khỏi đại sảnh.

Vừa ra khỏi sảnh lớn, tay anh đã chuyển từ khoác vai cô thành nắm tay cô,

vừa nắm vừa kéo, thuần thục đi tới trước cửa phòng ngủ của Khang Kiều.

Anh dùng chân đá cửa, cả người vừa vượt qua cánh cửa đã nghe thấy "rầm" một tiếng rồi cửa tự động đóng chặt lại. Lại tiếp tục là một màn lôi kéo,

sau khi anh buông tay, cơ thể Khang Kiều không tìm được điểm tựa cứ thế

lao xuống chiếc ghế sô pha.

Lại "rầm" tiếng nữa, tập

tài liệu được vứt thẳng lên chiếc bàn trang trí phía trước sô pha, một

vài bức ảnh rơi xuống bên cạnh chân Khang Kiều.

Bức

gần cô nhất chính là hình ảnh cô và Chu Tùng An cùng ăn kem. Người chụp

rất biết bắt góc độ, ai nhìn cũng sẽ cho rằng họ là hai người đang chìm

đắm trong tình cảm nồng nàn.

Sự thật là như vậy ư? Không phải vậy.

Hôm đó vừa hay là ngày Chu Tùng An đưa hai nhóc sinh đôi nhà chị gái anh ấy tới phòng làm việc của cô chơi. Ngô Thành Quân kiên quyết bắt cô ăn nốt chiếc kem nó đang mút dở. Thịnh tình khó khước từ, cô đành đón lấy. Vừa ăn được một miếng kem thì có một gương mặt đột ngột ghé tới, cắn một

miếng trên chiếc kem cô cầm trên tay. Thế là, giây phút đó đã được định

hình thành cô và Chu Tùng An ăn chung kem.

Hoắc Liên

Ngao rút tập tài liệu ra, cả một xấp ảnh như những quân bài domino đổ ra ngoài. Anh chọn hai tấm ở giữa rồi ném mạnh xuống trước mặt Khang Kiều.

Ngón tay Hoắc Liên Ngao gõ lên hai bức ảnh: "Nói đi, chuyện này là thế nào?".

Hai bức lần lượt lấy bối cảnh là đêm khuya và bình minh, địa điểm là trước cửa căn hộ của Chu Tùng An.

Cảnh ban đêm, cô dựa vào lòng anh ấy như một con chim nhỏ, cảnh bình minh là khi Chu Tùng An vòng tay ôm cô từ sau lưng, mấy bức ảnh này không muốn

người ta liên tưởng xa xôi cũng khó.

Đó là chuyện xảy ra hơn một tháng trước, vào ngày sinh nhật Chu Tùng An, cô đưa anh đã

uống say khướt trở về nhà, kết quả anh nôn hết lên người cô.

Tiết trời đông giá rét, không còn cách nào khác, Khang Kiều đang ở lại nhà

Chu Tùng An tắm rửa giặt đồ. Khi áo khoác gần khô thì trời cũng đã sáng. Sáng đó, cô nấu một bát canh giải rượu cho anh ấy, sau đó Chu Tùng An

đưa cô ra cửa, rồi bất ngờ ôm chầm lấy Khang Kiều từ phía sau.

Hoắc Liên Ngao chống tay lên bàn, cơ thể dài như con báo châu Mỹ, dựa sát về phía cô. Hai gương mặt chỉ cách nhau một khoảng bằng đúng hai nắm đấm.

Khang Kiều vô thức quay mặt đi, Hoắc Liên Ngao cũng giữ nguyên khoảng cách ấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!