"Hay cho câu lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát! Nhưng Chu Hải này không phải đã c.h.ế. t rồi sao? Cho dù tòa án dựa vào tội "lừa bán trẻ em" để kết án lại, chẳng lẽ các ông còn có thể lại nhốt t.h. i t.h. ể của anh ta vào tù à?"
Đội trưởng Thái cúi người xuống, trừng mắt nhìn tôi: "Đúng là Chu Hải đã c.h.ế. t rồi nhưng với tư cách là đồng bọn của cậu ta thì cậu vẫn còn sống!"
Ánh mắt tôi và đội trưởng Thái giao nhau.
"Các ông... có bằng chứng tôi "lừa bán" không?"
Đội trưởng Thái đứng thẳng người dậy đi về phía cửa.
Trước khi đi còn không quên quăng lại một câu: "Chúng tôi đã tra ra người mua là ai từ điện thoại của Chu Hải rồi, bằng chứng nhanh chóng sẽ có thôi."
Tôi nhìn chằm chằm bóng lưng đội trưởng Thái rời đi.
"Được thôi, vậy tôi chờ tin của ông nhưng tốt nhất đừng để tôi chờ quá lâu nhé."
22
Sáng sớm ngày thứ hai, tôi bị cảnh sát đưa đến bệnh viện chỉ định gần đó để kiểm tra sức khỏe.
Họ cho bác sĩ kiểm tra toàn diện cho tôi.
Trong đó mục quan trọng nhất là xét nghiệm chọc tủy và định tính gen hợp nhất.
Do thân phận tôi đặc biệt, cảnh sát yêu cầu bệnh viện xử lý khẩn cấp.
Chiều cùng ngày, kết quả kiểm tra đã có rồi.
Giống như bệnh tình tôi tự khai.
Bệnh ung thư m.á. u mãn tính giai đoạn tăng tốc.
Dựa theo tình hình dùng thuốc trước đây của tôi.
Bác sĩ trực tiếp kê cho tôi thuốc nhập khẩu thế hệ thứ ba.
Nếu hiệu quả điều trị vẫn không lý tưởng, có thể cần áp dụng các biện pháp điều trị như ghép tế bào gốc tạo máu.
Sau khi nhận được câu trả lời như vậy.
Cho dù với cảnh sát hay với bệnh viện thì tôi đều vô cùng cảm kích.
Dường như tôi đã có thể sống lần thứ hai, ít nhất là tạm thời tôi sẽ không c.h.ế. t nữa.
Xem ra chuyến tự thú này của tôi là đúng đắn.
23
Chiều về lại sở cảnh sát, đội trưởng Thái lại một lần nữa đến gặp tôi.
Sắc mặt ông ấy khó coi hơn trước đây nhiều.
Sau khi gặp mặt, tôi không đợi ông ấy nói mà đã hỏi ông ấy trước ba câu hỏi.
"Đã tìm thấy người mua chưa? Bé gái mất tích đã tìm thấy chưa? Bằng chứng tôi "lừa bán" đã tìm thấy chưa?"
Đội trưởng Thái đập mạnh xuống bàn rồi gầm lên về phía tôi: "Người mua sớm đã bị cậu diệt khẩu rồi đúng không? Rốt cuộc cậu đã giấu bé gái đó ở đâu hả?"
Tôi thở hắt ra rồi nói: "Đáp án... đều ở trong điện thoại của Chu Hải mà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!