Edit: Lan Lan
Beta: Chiêu Chiêu
"....."
Trong đầu Diệp Nam Kỳ lập tức vang lên lời nói của Thẩm Độ, nháy mắt hơi ngây ra, thậm chí anh còn nghi ngờ có thể những lời mình nghe được không phải là tiếng Trung, máy móc phân tích từng chữ từng chữ một.
Những lời này mang đến lượng tin tức lớn đến mức khó có thể thừa nhận được.
Ánh mắt anh cổ quái mà nhìn chằm chằm Thẩm Độ một lát, hàm súc nói: "Thẩm Độ, cậu có từng nghe nói đến một loại bệnh?"
Trực giác của hắn cho biết những lời anh nói sẽ không hay ho gì, trước tiên chuẩn bị tốt tâm lý mới hỏi: "Bệnh gì?"
"..... Bệnh "thánh phụ" [1]." Diệp Nam Kỳ mỉm cười nói.
[1]: Cùng nghĩa với từ thánh mẫu đó các bạn. Ý chỉ người quá tốt, đơn thuần, lương thiện, nghĩ trên đời ai cũng tốt.
Không phải bị bệnh này, thì sao lại vô duyên vô cớ đối tốt với anh, còn nói ra những lời có khả năng gây tổn thất tinh thần như vậy.
Quả nhiên không phải lời tốt đẹp gì.
Thẩm Độ hơi buồn bực, duỗi tay vò loạn tóc của Diệp Nam Kỳ, ánh mắt không né không tránh, thẳng tắp đối diện với anh, nhẹ cong khóe môi: "Nói đùa."
Diệp Nam Kỳ chưa từng thấy ai dùng biểu tình nghiêm túc như vậy để nói đùa, bất chợt hoảng hốt, phân vân xem lựa chọn lùi bước hay là nên hỏi tiếp, liền dời ánh mắt: "Tôi muốn ngủ."
Vẫn là chọn lùi bước.
"Chờ chút." Thẩm Độ không đợi anh đuổi ra ngoài, nói: "Còn có một việc
----- không lâu nữa Tiết gia có một buổi dạ tiệc, có muốn cùng tôi đi hay không?"
Diệp Nam Kỳ giật mình, lập tức từ chối: "Tôi có hẹn."
Thẩm Độ nhíu mày: "Ai?"
Diệp Nam Kỳ không chút do dự: "Triệu Sinh."
Thẩm Độ: "....."
Triệu Sinh cậu hay lắm.
Thấy Thẩm Độ ra ngoài, Diệp Nam Kỳ lập tức gọi điện thoại cho Triệu Sinh.
Triệu Sinh còn chưa biết bản thân bị đè bởi một cái nồi to từ trên trời giáng xuống (ý chỉ là họa từ trên trời rơi xuống đó ^^), trong lòng rộn ràng, miệng lập tức đáp ứng, cúp điện thoại, muốn nói với Thẩm Độ việc này, đến lúc đó anh ta giả bộ có việc không tới được, để Thẩm Độ đến giải vây, không phải là mỹ mãn à.
Vừa cúp điện thọai từ Diệp Nam Kỳ, Thẩm Độ liền gọi tới, Triệu Sinh nghe máy, xuân phong đắc ý (vui vẻ thỏa mãn, đắc ý): "Anh em, lần này tớ đã giúp cậu một việc lớn."
Thẩm Độ kiềm chế không đè hắn ta xuống đất mà chà đạp, nghe anh ta ở đầu bên kia tâng bốc bản thân một hồi, sau đó nói ra kế hoạch của hắn ta.
Tức giận của Thẩm Độ liền biến mất, hắn gõ gõ đầu của mình. Hiện tại hắn giống như một thằng nhóc mới lớn vậy, bình tĩnh tự kiềm chế học được mười mấy năm cũng chưa từng mất, mà động tới việc của Diệp Nam Kỳ liền dễ tức giận.
Diệp Nam Kỳ sẽ nghĩ sao về hắn?
Nỗ lực cải thiện hình tượng một chút, không chừng có thể nấu chú ếch này nhanh hơn cũng nên [2].
[2] Từ câu "nước ấm nấu ếch", tương đồng nghĩa với câu "mưa dầm thấm lâu".
Ở thời điểm Thẩm Độ đang tự hỏi xem làm cách nào để "công phá" Diệp Nam Kỳ nhanh hơn, Diệp Nam Kỳ đã chuẩn bị đơn ly hôn thỏa đáng, vung bút lên, ký tên vào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!