Edit: Frenalis
Hình Tứ lên tiếng đánh vỡ im lặng trong căn phòng, anh ta đánh giá Phương Y một hồi lâu mới chậm rãi nói: "Cô còn tức giận sao?"
Phương Y nhìn anh ta: "Không có, không dám tức giận."
Hình Tứ nghe vậy tự nhiên cười một chút, giơ tay ra hiệu về phía ghế dựa: "Mời ngồi xuống nói chuyện."
Phương Y gật đầu, ngồi xuống ghế đối diện bàn làm việc, cử chỉ dè dặt mà nhìn xuống mặt đất.
Hình Tứ bưng ly nước lên uống một ngụm, một lát sau mới nói: "Cô muốn giải thích gì với tôi, có thể nói bây giờ, trước kia sao lại không nói gì, sợ tôi sao?"
Phương Y khóe miệng giật giật, thầm nghĩ tôi là rất sợ anh, nhưng mà không có cách nào, vẫn là đến nói chuyện thôi.
"Chuyện là thế này." Phương Y chỉnh lại tư thế, nghiêm túc thành khẩn nói: "Luật sư Hình, có thể chúng ta hiểu lầm nhau từ lần trước khi Ngô tiên sinh đến tìm anh. Lúc đó Ngô tiên sinh đích xác có nói với tôi về việc đến công ty anh ta làm với mức lương cao, mà tôi đúng là cũng đang thiếu tiền, mọi chuyện đều phải tự mình lo liệu. Nhưng luật sư Hình, tuy rằng tôi rất nghèo, nhưng nhân cách của tôi không thấp hèn."
Hình Tứ hơi nheo mắt lại, im lặng nhìn cô ý bảo cô tiếp tục nói. Cô thấy vậy nên tiếp tục: "Thực ra lúc đó cho dù anh không ra mặt giúp tôi, tôi cũng sẽ từ chối anh ta. Hy vọng anh không cần vì chuyện này mà đánh giá thấp tôi… đánh giá tôi là…" Cô cắn môi, dường như cảm thấy có điều gì đó khó nói, bộ dạng lúng túng hoàn toàn không phải là giả vờ, Hình Tứ nhìn ra được điều đó.
Anh ta lắc đầu, tựa lưng vào ghế: "Tôi xin lỗi." Anh ta hướng cô xin lỗi, "Vì sự hiểu lầm trước đây, cũng vì những lời nói của tôi lúc nãy bên ngoài."
Phương Y sửng sốt một chút, không ngờ anh ta lại sảng khoái xin lỗi như vậy. Cô mím môi nói: "Luật sư Hình không cần xin lỗi tôi, chỉ cần chúng ta có thể gỡ bỏ hiểu lầm là tốt rồi."
Hình Tứ gật đầu, không nói gì. Phương Y tiếp tục nói: "Còn một việc nữa."
Hình Tứ nhướng mày, nét mặt tinh tế vô cùng tuấn tú: "Chuyện gì?"
Phương Y nói: "Sáng nay tôi cùng luật sư Chu đi gặp bà lão lần trước là vì công việc, không phải như anh nghĩ."
Hình Tứ khẽ nhếch miệng cười lạnh, nhưng Phương Y có thể cảm nhận được nụ cười này không phải nhắm vào mình. Cô có chút tò mò nhìn anh ta, anh ta trầm ngâm một lát rồi nghiêm túc nói: "Cô Phương, có lẽ cô không nghĩ đến điều gì khác, nhưng không có nghĩa là những người khác cùng đi với cô cũng không nghĩ đến."
Phương Y nghi hoặc nhíu mày: "Ý anh là sao?"
Hình Tứ đứng lên cúi người lại gần Phương Y nói: "Ý tôi rất đơn giản, chỉ muốn nhắc nhở cô một chút. Cô còn trẻ đẹp, mới bước vào xã hội, rất dễ trở thành mục tiêu của những kẻ xấu. Cô cần học cách đề phòng những người xung quanh, đặc biệt là nam giới… cấp trên nam." Anh ta dừng lại một chút, ý bảo có điều muốn nói: "Bởi vì có những người nhìn qua thì ăn mặc chỉnh tề, nhưng d*c vọng lại mãnh liệt hơn ai khác."
Phương Y không ngốc, lập tức hiểu ra ý tứ của Hình Tứ. Người đàn ông ăn mặc chỉnh tề, có d*c vọng mãnh liệt hơn ai khác mà anh ta nhắc đến, chính là luật sư Chu?
Theo bản năng, Phương Y phản bác: "Luật sư Chu không phải người như vậy."
Hình Tứ cười nhạo một tiếng, ngồi trở lại ghế và xoay bút máy trong tay: "Dù sao tôi cũng đã nói rồi. Cẩn thận hay không là chuyện của cô. Hiểu lầm giữa chúng ta đã được giải quyết, cô có thể trở về làm việc rồi."
Phương Y do dự đứng dậy, muốn nói lại nhưng thôi. Nhìn Hình Tứ một hồi, cuối cùng cô vẫn không giải thích cho Chu Lạc Sâm, xoay người và đi ra ngoài.
/user/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
Hình Tứ nhìn theo Phương Y rời đi, sau đó đóng cửa phòng. Do dự một lúc lâu, anh ta vẫn gọi điện cho Hà Tình để thông báo cho cô ấy một việc.
Phương Y từ văn phòng Hình Tứ đi ra và trở về chỗ ngồi của mình. Nhớ đến lời nhắc nhở của Hình Tứ, cô theo bản năng ngoái đầu nhìn lén vào văn phòng của Chu Lạc Sâm. Bất ngờ là cửa sổ văn phòng mở ra, cô có thể thấy anh đang bận rộn làm việc bên trong. Mặc áo sơ mi trắng, Chu Lạc Sâm khom người lục lọi đồ trên giá sách. Sau khi tìm được thứ mình cần, anh rời khỏi cửa sổ và biến mất khỏi tầm nhìn.
Phương Y chậm rãi quay đầu lại, mở máy tính và chuẩn bị bắt đầu công việc. Nhưng Hà Tình đến đã khiến cô phải tạm dừng.
"Phương Y, đổi chỗ đi," Hà Tình nói. "Sang chỗ trợ lý Trần." Trợ lý Trần là trợ lý luật sư của Hình Tứ và ngồi cách văn phòng của Hình Tứ không xa.
Phương Y ngơ ngác hỏi: "Tại sao vậy?"
Hà Tình giải thích: "Luật sư Hình nói rằng sau này tất cả hồ sơ và công việc lặt vặt của anh ấy đều do em phụ trách. Chuyển đến gần anh ấy sẽ tiện hơn."
Phương Y nhíu mày, có chút do dự. Hà Tình thấy vậy liền cười nói: "Sao vậy, không muốn à? Đây là chuyện tốt đấy. Chắc chắn em sẽ vượt qua thời gian thử việc và được thăng chức. Lương cũng sẽ tăng nữa."
Nhắc đến chuyện lương tăng, Phương Y cũng cảm thấy phấn khởi. Cô sờ sờ mặt, nói: "Làm phiền chị Hà quá, mới đến đây mà đã gây ra nhiều chuyện như vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!