Chương 6: Vào vai gã trai quê kẹt xỉ vô đối (6)

⭒°. ݁✮

Ngu Sân Ngọc siết chặt điện thoại trong tay.

Thực ra "Tang cách cách" là biệt danh mà hội anti

-fan đặt cho Tang Thiên Sơn. Thuở ban đầu, người hâm mộ và quản lý đều gọi hắn là "anh Tang", nhưng anti

-fan lại rêu rao rằng hắn mắc bệnh ngôi sao, tính nết sáng nắng chiều mưa chẳng khác nào mấy vị cách cách đanh đá trong phim cung đấu, thế nên mới ưu ái tặng cho cái tên Tang cách cách.

Chẳng rõ vì điều gì, nhưng khi lướt qua những dòng chữ trong nhóm chat, Ngu Sân Ngọc lại bất giác nhớ đến tin nhắn Tang Thiên Sơn vừa gửi cho Sầm Úc ban nãy…

Cõi lòng chợt dâng lên một nỗi bất an, y vội thoát khỏi màn hình trò chuyện, quay sang tìm đọc tin tức về Tang Thiên Sơn.

Người ta đồn rằng hắn ta sắp sửa tham gia một show thực tế mới toanh của đài Durian ——

Theo đó, đây là một chương trình tạp kỹ quay về đời sống thường ngày, với khách mời là bạn bè bình thường không hoạt động trong giới giải trí của các ngôi sao.

Người thường! Bạn bè! Tang Thiên Sơn!

Chỉ cần ba mẩu tin này đặt cạnh nhau, phần bình luận trên Weibo đã lập tức dậy sóng bàn tán.

Ngu Sân Ngọc không hơi đâu bận tâm đến những ồn ào ấy, ánh mắt y chỉ dán chặt vào bài báo đầu tiên.

Nghĩ đến tin nhắn Tang Thiên Sơn mới gửi cho Sầm Úc ban nãy, y mấy lần định mở lại màn hình group chat kia, nhưng lúc nào cũng thấy tay mình run lên lẩy bẩy.

Ngu Sân Ngọc cắn cắn móng tay, cuối cùng nhét vội điện thoại vào túi áo…

Sẽ không đâu, chắc chắn không phải vậy đâu.

Tang Thiên Sơn đời nào lại chịu đi quay show thực tế, mà kể cả hắn có tham gia thật thì cũng sẽ chẳng bao giờ mời Sầm Úc.

Nghĩ đoạn, y bèn quay về thành giường Sầm Úc, lặng thầm ngắm nhìn góc nghiêng của cậu. Chỉ là giờ đây, khi ánh mắt chạm phải hình xăm thiên thần nơi cánh tay đối phương, y bỗng thấy nó sao mà gai mắt đến lạ.

⭒°. ݁✮

Đúng khoảnh khắc Sầm Úc vừa choàng tỉnh giấc, cậu liền cảm thấy có vật gì đó nặng trịch đang đè lên cánh tay mình.

Cậu thử cựa quậy một chút, nhưng phát hiện nó không hề nhúc nhích được lấy nửa phân ——

Bị bóng đè ư?!

Đầu óc Sầm Úc lập tức tỉnh táo hẳn lên. Cậu hốt hoảng quay mặt sang, nhận ra Ngu Sân Ngọc đang nằm bên mép giường.

Trên người là bộ đồ ngủ giống hệt bộ cậu đang mặc.

Y quỳ gối xuống tấm thảm trải sàn, nửa người trên gục cạnh mép giường Sầm Úc, một phần đầu và cánh tay đè hẳn lên tay cậu.

Ánh nhìn Sầm Úc lướt qua chiếc khăn đặt gần đó, cậu lờ mờ đoán ra đầu đuôi câu chuyện: có lẽ là sau khi cậu thiếp đi, Ngu Sân Ngọc đã vào phòng, biết cậu lên cơn sốt nên ngồi túc trực chăm sóc suốt đêm.

Nghĩ thế, cậu bèn gọi hệ thống:

"Tối qua Ngu Sân Ngọc ở lại đây cả đêm à?"

Chú mèo vàng béo ú ngồi phịch xuống ngay trên chăn Sầm Úc, khoan thai l**m l**m móng vuốt của mình, đoạn mới bắt đầu lục tìm bản ghi hình.

[ Báo cáo ký chủ. ]

[ Tối hôm qua, Ngu Sân Ngọc vào phòng, thấy ký chủ bị sốt nên đã ở lại trông nom. Lau mồ hôi cho cậu xong, y ngồi ngắm cậu một lát rồi lấy điện thoại ra nghịch, sau đó thì ngủ thiếp đi. ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!